Hiển thị các bài đăng có nhãn Võ Hoàng Anh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Võ Hoàng Anh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

20 Cách Tự Khích Lệ Bản Thân

Trong cuộc sống và công việc không ai tránh được những lúc khó khăn và thất bại, làm thế nào để vượt qua một cách dễ dàng và có thêm niềm tin để tiến lên phía trước. Những phương pháp tự khuyến khích bản thân sau sẽ giúp bạn tự tin hơn:


Thái độ lạc quan và tích cực đóng vai trò quyết định trong quá trình tạo lập cái tôi của mỗi người. Điều này quyết định sự khuyến khích hay ngăn cản bước đường tiến lên phía trước của bạn.
Mục tiêu rõ ràng là bước đi tiên phong giúp bạn đến với thành công. Việc tạo lập cái tôi bản thân không chỉ bó hẹp trong những mục tiêu ấy. Cần xác định rõ cuộc sống mà bạn muốn theo đuổi, có như vậy bạn mới có động lực để hành động.
Tự khuyến khích bản thân giúp bạn theo đuổi kế hoạch một cách tích cực hơn.
Bước tiến đầu tiên trong quá trình tạo lập bản thân chính là mục tiêu mà bạn xây dựng, đó là mục tiêu của cuộc đời bạn. Tương lai do chính bạn xây lên hãy hành động ngay từ hôm nay. Khi tiến hành kế hoạch sẽ có không ít những thay đổi, nhưng bạn đừng đi quá xa với mục tiêu ban đầu.
Không ngừng thách thức khích lệ bản thân. Nâng cao cảnh giác với sự tự hài lòng với chính mình. Sự tự hài lòng là chỉ là hành động thả lỏng tâm trạng để bạn đón tiếp những thách thức mới.

Khi vui vẻ con người có những thay đổi kỳ lạ và có thêm động lực mới. Nhưng không nên tìm những niềm vui nằm ngoài bản thân. Do đó hãy tìm ra thời điểm bạn vui vẻ nhất để không ngừng khuyến khích bản thân.
Nhiều người rất ngạc nhiên khi phát hiện rằng, nguyên nhân khiến họ không đạt được mục tiêu mà mình đặt ra không phải do mục tiêu quá nhỏ bé mà do mục tiêu quá mơ hồ khiến bản thân mất đi nguồn động lực thực hiện. Nếu mục tiêu đặt ra không kích thích được sức tưởng tượng của bạn thì ước mơ hoàn thành nó rất xa vời. Vì thế hãy đưa ra những mục tiêu rõ ràng và cụ thể để bạn có động lực hơn khi theo đuổi nó.
Người không tin tưởng vào cuộc sống thường không sợ đối mặt với cái chết. Một thái độ tích cực với cuộc sống không hề ảnh hưởng đến cách bạn hưởng thụ cuộc sống mà giúp bạn sống vui vẻ thoải mái và tích cực hơn.
Hãy tránh xa những người bạn không cùng chí hướng với bạn. Người bạn thường xuyên tiếp xúc có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến những thay đổi trong cuộc sống của bạn. Những người mang lại niềm vui, sự chân thành, tích cực và thành công giúp bạn theo đuổi mục tiêu của mình một cách tích cực hơn bởi họ chính là người mang lại niềm hy vọng cho bạn.
Chỉ cần khắc phục sự sợ hãi dù là nhỏ bé cũng rất có tác dụng xây dựng sự tự tin của bạn. Trong cuộc sống hay công việc đôi khi bạn cần dừng lại để điều chỉnh sắp xếp lại kế hoạch và nhìn lại chính mình, có như vậy khi đối mặt với khó khăn phát sinh bạn sẽ tự tin với kinh nghiệm của mình hơn.
Mỗi vấn đề đều có cách giải quyết khác nhau. Khi bạn cho những khó khăn là vấn đề của bản thân thì sẽ rất khó để bạn tìm thấy động lực giải quyết chúng. Biến hóa thách thức thành cơ hội bạn sẽ vượt qua nó một cách dễ dàng. Học cách vui vẻ tiếp nhận khó khăn và tạo cho mình trạng thái tâm lí thoái mái mỗi khi đối mặt với rắc rối. Thành công của mỗi việc chính là quá trình bạn hoàn thành nó quan trọng hơn là kết quả cuối cùng của công việc.
Hãy luyện tập với thách thức mà bạn sẽ phải đối mặt. Nếu bạn đã có quyết sách rõ ràng nhưng không tự tin vào chính mình, hãy thử sức với những việc khó hơn. Lấy công việc hàng ngày để thách thức với bản than sẽ là tiền đề để bạn tiến tới thành công.
Rèn luyện nâng cao khả năng làm việc và luôn trau dồi kiến thức nhận biết tình hình thực tế. Không nên quá chìm đắm trong quá khứ và lẩn tránh tương lai, hãy nhìn thẳng vào hiện tại. Học cách chấp nhận thực tại và coi trọng cuộc sống vốn có của bạn.
Sự cạnh tranh mang đến kinh nghiệm quý báu, bất luận bạn xuất sắc đến đâu cũng luôn có người xuất sắc hơn bạn. Vì thế chúng ta cần phải biết khiêm tốn. Nỗ lực vượt qua người khác khiến bạn luôn tồn tại trong trò chơi cạnh tranh. Bạn cần hiểu rằng vượt qua người khác không bao giờ quan trọng bằng vượt qua chính mình.
Hầu hết chúng ta nhận định về bản thân thông qua ý kiến và nhận xét của người khác. Lời nhận xét đó có ý nghĩa quan trọng trong việc xây dựng hình tượng của bạn. Nhưng cần hiểu rằng, cuộc sống của bạn do bạn quyết định, đừng tìm kiếm bản thân bạn qua cái bóng của người khác, hãy thường xuyên thức tỉnh chính mình.
Nguy cơ có thể phát huy toàn bộ quyết tâm của chúng ta. Đừng coi thường hiện tượng này, chúng ta thường theo đuổi một cuộc sống an nhàn, bình yên. Nhưng chúng ta không nên ngồi đợi khó khăn tìm đến, tự thách thức bản thân chính là nguồn lực sống hữu hiệu nhất.
Việc tạo nên cái tôi của bản thân cũng như công việc của một họa sĩ đang vẽ một bức trạnh, khi nghĩ đến kiệt tác mình tạo ra bạn sẽ hứng thú với công việc hơn. Làm việc khác người cũng giúp bạn hưng phấn hơn. Dù chỉ một thay đổi nhỏ cũng rất quan trọng với bạn.
Khi không chắc chắn về một vấn đề nào đó, chúng ta thường không dám thực hiện nó. Khi trạng thái tinh thần không được tốt nhất chúng ta thường bỏ việc cần làm qua một bên hoặc chờ đợi thời cơ tốt hơn. Không nên như vậy, hãy hành động ngay với toàn bộ tinh lực mà không sợ phạm lỗi. Hãy tự cho mình một chút hài hước và tập trung làm việc với tâm trạng thoải mái nhất.
Không nên từ chối người khác một cách tiêu cực, hãy đối mặt với nó. Khi yêu cầu của bạn không được thực hiện hãy coi sự từ chối này là một câu hỏi: Liệu bạn có thể làm nó tốt hơn và sáng tạo hơn? Hãy để sự từ chối là động lực thúc đẩy bạn làm việc.
Sau những thách thức hãy để cơ thể được nghỉ ngơi. Khi hệ thần kinh trung ương làm việc là lúc bạn cảm thấy mình đang làm việc một cách tích cực và hưng phấn hơn khi công việc có hiệu quả. Không nên cầu mong dũng khí với việc bản thân mình có thể tự hoàn thành nó, sự nghỉ ngơi sẽ giúp bạn xây dựng lòng dũng cảm với thách thức mới.

                                                                                                                                           ST

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Hãy biết nhìn xuống rồi đã ngước lên


Gia đình bạn hay chính bạn nghèo ư?
Có thể bạn không giàu, nhưng bạn có một gia đình hạnh phúc...


Bạn có một gia đình đáng ghét, cha và mẹ bạn luôn cãi nhau ư?
Có thể gia đình bạn không hạnh phúc, nhưng ít ra bạn vẫn còn đầy đủ cha mẹ...


Bạn thật đáng thương vì bạn mất cha hay mẹ ư?
Có thể bạn thiếu một trong hai người, nhưng ít ra bạn còn một mái nhà ấm áp...


Cha mẹ bạn chẳng bao giờ quan tâm đến bạn, họ chỉ biết có làm việc?
Có thể ngôi nhà của bạn lạnh lẽo, nhưng ít ra còn có cơm ăn, áo mặc, được ngồi đây để đọc được những dòng này...

Bạn biết không, chỉ ở đất nước mình thôi, đã có biết bao nhiêu trẻ mồ côi cơ nhỡ, con số ấy, cơ quan nhà nước cũng chưa thể thống kê chính xác được.


 Hằng ngày những con người bằng tuổi chúng ta phải bán vé số, phải ăn xin, phải ngủ ngoài đường. Và liệu bạn có nghĩ, trong những cơn rét đậm, bao nhiêu trẻ em lang thang ở Hà Nội, và các tỉnh miền Bắc đã chết cóng?

Những lúc bạn giận hờn cha mẹ vì bị la mắng, bạn có biết rằng..."ai đó" ước ao có một lần trong đời được nghe cha mẹ mắng?

Những lúc bạn chê đồ ăn dở, khó ăn... bạn có biết rằng ở đâu đó... có "ai đó" đang nhặt lấy từng mẩu vụn bánh mì ?

Những lúc bạn chê áo này xấu, quần này không hợp thời trang...bạn có biết rằng ở đâu đó...có "một vài người nào đó" đang ngồi gần bên nhau...chỉ để sưởi ấm cho nhau?


Đến lúc này, bạn thấy mình may mắn hay bất hạnh? Có một câu nói, mình không nhớ của ai, nhưng mình luôn luôn nhớ đến nó mỗi lần cảm thấy mình xui xẻo và thất bại: "Hãy nhìn xuống, trước khi bạn nhìn lên".

Hãy nhìn xuống để thấy bạn hơn rất nhiều người và ngừng than vãn, nhìn lên, để thấy vô số người bạn chưa bằng, để nỗ lực cố gắng. Bạn hãy luôn nhớ rằng, bạn đang sống, và đang may mắn, bạn nhé.

                                                                                                   ST
                                                                                                                                                         

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Viết cho các em lầm lỡ sa chân trước cám dỗ cuộc đời..

  Đừng dại dột đánh mất tương lai, em nhé! Ngày hôm qua, em đã dùng số tiền cha mẹ cho để đi shopping, mua đồ hiệu; còn em thì nướng hết vào thế giới kì ảo, huyền bí và mê hoặc của game online.

  Trong những giây phút lâng lâng, thăng hoa ấy, em quên mất những giọt mồ hôi cha mẹ rơi để làm ra được những đồng tiền ít ỏi ấy. Em trắng da dài tóc, e
m xinh đẹp bằng người như ngày hôm nay, thì cũng là lúc lưng mẹ còng, tóc cha bạc, da mẹ nhăn và hơi thở cha ngày một khó khăn… chỉ vì em.

  Đừng u mê đánh mất chính mình, em nhé! Ngày hôm qua, em tô son trét phấn để lao vào vòng tay của một người đáng tuổi cha mình; còn em khác thì ôm chiếc máy vi tính mộng trở thành bá chủ võ lâm. Để làm gì hả em? Khi tất cả những thứ đó đều là hư ảo.

  Người đàn ông ấy có hứa cho em ngày mai hạnh phúc hay không, vậy mà em bước đi không quay đầu nhìn lại. Thế giới bạo lực của game có giúp cho em một bước lên anh hùng được hay không, vậy mà em vẫn đuổi bám đến u mê.

  Đừng loay hoay, chôn chân mãi giữa những ngã ba. Lối rẽ nào cũng phải cho người ta một con đường để đi, còn em nếu không biết đi đâu thì hãy một lần nhìn về lối cũ. Xin em chỉ một lần, dù chỉ là một lần nhìn lại trong thoáng giây.

  Em có thấy không em ánh mắt cha héo mòn, khô khốc, nước mắt có chăng từ lâu đã chảy ngược vào sâu thẳm cõi lòng. Em có thấy không em vầng trán mẹ hằn sâu nếp nhăn, mỗi nếp nhăn như vết xước của thời gian xé nát cả tim người. Em có thấy không em bạn bè đồng trang lứa với em tung tăng, hồn nhiên đến lớp, nét xuân ngời rạng rỡ trên khóe mắt, đôi môi.

  Và em có thấy không em, trong mỗi bữa cơm, mẹ luôn để dành cho em một cái chén và đôi đũa cùng những miếng thịt thơm ngon, nóng hổi những giọt mồ hôi và nước mắt của thâm tình; và mái trường, nơi dãy bàn học em ngồi, chiếc ghế bỏ trống nhưng luôn ngăn nắp… để chờ em.

  Đừng dại dột buông tay khi chỉ còn cách bờ vực một gang tấc. Đừng suy nghĩ rằng chết là giải thoát khỏi mọi bế tắc và mọi tội lỗi sẽ ngủ yên. Đừng vội kết luận và đổ thừa cho hoàn cảnh làm em mất phương hướng, gia đình làm em mất niềm tin, nhà trường không cho em điểm tựa và xã hội không cho em một lối về.

  Còn đó em… Một người cha nghiêm khắc nhưng giàu lòng vị tha, một người mẹ hiền hậu và bao dung hơn bao giờ hết. “Hùm dữ còn chẳng nỡ ăn thịt con”, huống hồ cha mẹ đứt ruột, nát lòng sinh ra em kia mà.

  Còn đó em… Một người thầy cả đời tâm huyết. Trồng cây – cây hư đành chấp nhận bỏ đi hoặc trồng cây mới, còn “trồng người” – dù bất luận thế nào cũng sẽ phải vun đắp, bồi dưỡng và hoàn thiện nhân cách cho em mỗi phút, mỗi ngày và cho đến hết một đời người.

  Còn đó em… Vòng tay cộng đồng dang rộng đón em trở về hòa nhập, làm lại từ đầu. Không ai sinh ra có thể giữ mình trong sạch và không gây lầm lỗi nhưng quan trọng là em biết sai, sửa sai, em biết nơi đâu là bờ để tìm đến và em biết làm gì để tồn tại, đứng vững trước cám dỗ, trước đam mê và cả những thử thách khôn lường trong cuộc sống.

Vì thế em nhé!

  Đừng dại dột tin và làm theo những lý thuyết hão huyền, xa rời thực tế. Đừng mãi u mê trước ngưỡng cửa vào đời.

  Đừng hủy hoại tương lai, đừng chôn đời tuổi trẻ. Những gì em làm có khi còn nhiều hơn những gì em nghĩ, chỉ cần cố gắng nỗ lực và đừng từ bỏ mọi ước mơ là em sẽ có trong tay tất cả. Đừng bảo thủ ngồi ôm khư khư quá khứ và mặc cảm về tội lỗi đã qua. Đừng dao động trước dư luận và những lời đàm tiếu.

  Hãy để quá khứ dạy em khôn ngoan hơn, hiện tại nhắc em nên làm gì và tương lai là ánh sáng soi đường, chỉ lối .





                                                                                                                                                 ST

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Cà rốt, trứng và hạt cà phê

 Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.

 Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào từng nồi riêng ra và đun lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời.

 Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà ông lại thản nhiên nấu. Nửa giờ sau người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng tô khác nhau.

 Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. "Mềm lắm cha ạ", cô gái đáp. Sau đó, ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng.

-Điều này nghĩa là gì vậy cha - cô gái hỏi.

- Ba loại thức uống này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác.

 Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm.

 Còn trứng lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ mỏng bên ngoài bảo vệ chất lỏng bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn.

 Hạt cà phê thì thật kỳ lạ. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà.

 Người cha quay sang hỏi cô gái: Còn con? Con sẽ phản ứng như loại nào khi gặp phải nghịch cảnh.

 Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh đã trở nên yếu đuối chẳng còn chút nghị lực?

 Con sẽ là quả trứng, khởi đầu với trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay. Nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc sẽ chín chắn và cứng cáp hơn.

 Hay con sẽ giống hạt cà phê? Loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ. Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.

 Cuộc đời này cũng vậy con ạ. Khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc ấy lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?


   
                                                                                              ST                                                                                                                           

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Kim Cương và Cá

    Có người đàn ông nghèo khổ nghe nói ở một vùng đất xa xôi, tận bên kia đại dương sâu thẳm có kim cương nhiều như cỏ dại nên quyết định dấn thân vào hành trình gian khổ mong tìm đến vùng đất đó.

   Trải qua bao khó khăn, gập ghềnh và những rình rập nguy hiểm ngoài biển khơi, người đàn ông cuối cùng cũng đến đích. Quả đúng là sự thật, kim cương đủ các kích cỡ nằm rải rác khắp nơi, thậm chí còn có rất nhiều loại đá quý khác sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Một đám trẻ con hiếu kì tụ tập xem người đàn ông lạ đang quỳ trên mặt đất và cố nhét những viên kim cương,  đá quý mà theo chúng chỉ là đá với sỏi vào túi, nhưng người đàn ông quá bận rộn với công việc của mình nên không nói chuyện với tụi trẻ.

   Sau khi nhét đầy các túi, người đàn ông mỉm cười đi đến nhà hàng đắt tiền nhất trong thị trấn, gọi một bữa tối sang trọng để kỉ niệm sự kết thúc cuộc đời đói nghèo của mình. Cảm thấy phục vụ rất tốt với những món ăn ngon, ông hào phóng đưa cho người phục vụ nhà hàng một viên kim cương và bảo anh ta đổi ra tiền nhưng không phải trả lại tiền thừa.


   Tuy nhiên, người đàn ông lạ đã phải dành toàn bộ đêm đó rửa chén bát và dọn dẹp nhà hàng để trả tiền cho bữa ăn lãng phí của mình.

   Ông nhanh chóng biết được rằng những viên kim cương này sẽ có giá trị hàng triệu đô nếu như trở về nhà nhưng lại hoàn toàn vô giá trị khi ở đây. Ở vùng đất này, đồng tiền mà người dân trả để mua hàng hoá hay các dịch vụ là cá. Cá rất quan trọng bởi vì từ xa xưa tổ tiên của họ đã nhờ cá mà sống và nó được lưu truyền thành hàng triệu món ăn ngon bổ dưỡng.
   Cuối cùng người đàn ông cũng vượt qua sự thất vọng về giấc mơ tỉ phủ của mình. Ông bắt đầu suy tính, làm việc chăm chỉ và đầu tư một cách khôn ngoan. Chẳng bao lâu sau ông trở thành một trong những người giàu nhất vùng đất này, ông có một cơ sở rộng lớn ở trung tâm thành phố và một ngân hàng cá.

   Cũng đã đến thời gian ông trở về nhà, ông đánh một bức thư tín gửi về cho gia đình: “Bây giờ tôi đã thực sự giàu có. Hãy chuẩn bị hân hoan đón tôi trở về”. Rồi ông chất tất cả tài sản của mình trên một chiếc thuyền lớn và kéo buồm thẳng tiến về quê hương.

  Gia đình, bạn bè, hàng xóm mặc những quần áo thật đẹp để chuẩn bị đón ông tại cảng biển nhưng chẳng có gì giá trị trên con thuyền đó ngoài đống cá bị mục thối phải đổ đi ngoài biển khơi.
   Tối đêm đó, ông cởi quần áo chuẩn bị đi ngủ thì vài đốm bụi lắc rắc rơi ra khỏi túi quần ông và lấp lánh trên sàn nhà. Đó là kim cương còn sót lại vương trên áo quần của người đàn ông. Nhưng ông và gia đình hiểu rằng giá trị đích thực của cuộc sống không phải là đống kim cương kia. Ở một nơi mà kim cương nhiều như cỏ rác, nó hoàn toàn vô giá trị, cũng giống như ở vùng đất này, cá chất đầy thuyền chỉ để đem đổ đi. Cái quan trọng không phải cá hay kim cương, mà quan trọng là cách chúng ta sống như thế nào ở vùng đất của chính mình.

                                                                                                                                        ST

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2012

10 bí quyết để xây dựng sự thành công của bạn


Bước 1Hãy nhớ rằng nếu không có sự thay đổi, thì sẽ không có sự phát triển.
 Nếu bạn chưa bao giờ thử một cái gì mới lạ, bạn sẽ không bao giờ biết được những điều thú vị về bản thân. Hãy học cách trở thành một người dám mạo hiểm ở một vài lĩnh vực trong cuộc sống. Và tham gia một lớp học, học hỏi bất cứ điều gì mới mẻ, bạn sẽ khám phá ra nhiều điều khác lạ về mình.
Bước 2Hình dung ra những mục tiêu cần đạt.
 Dĩ nhiên, chúng ta hiếm khi hoàn thành tất cả những mục tiêu mà mình đề ra. Nhưng nếu bạn muốn sở hữu một căn nhà, khởi đầu công việc kinh doanh, có con, hay du lịch – bất kể là mục tiêu nào, bạn hãy hình dung nó và ở một mặt nào đấy, nó sẽ giúp cho giấc mơ của bạn trở thành hiện thực.
Bước 3Hãy liệt kê tất cả những thành tích mình đạt được. 
 Trong suốt cuộc đời, ai cũng đều có những khoảnh khắc khó quên và luôn ấp ủ nó trong lòng. Cho dù đấy là kỉ niệm thời thơ ấu, một tấm hình về một thời gian hay địa điểm đặc biệt, một vật kỉ niệm hay là một phần thưởng mà ta đạt được, chúng ta đều có thể trưng bày những chiến thắng và thành công ấy trong tủ kính. Những thứ này có thể được đính (dán) ở trên một tấm bảng hay treo trang trọng trên tường.

Bước 4Hãy nhớ cảm ơn những người đã giúp đỡ bạn.
 Bạn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nếu bạn chúc mừng những thành công của người khác. Dù cho đó là con của bạn hay là một người nào khác, một người bạn cần một nơi nâng đỡ, hay một người nào đấy mà bạn khâm phục hoặc là đã giúp đỡ bạn, bạn sẽ học được rằng động viên tinh thần của người khác là một điều rất quan trọng lẫn cho cả bạn nữa. Có khả năng phát hiện ra những nguồn lực và thành công ở những người xung quang là một điều có ích.
Bước 5Hãy để giấc ngủ của bạn trở thành khoảng thời gian yên tĩnh và thảnh thơi.
 Bạn phải xử lí rất nhiều việc phức tạp trong ngày. Nhưng bạn nên cố gắng dành ra ít thời gian vào buổi chiều tối cho mình. Bạn phải học cách tạo ra một thiên đuờng cho mình, để chăm sóc cho bản thân. Nói tóm lại, nếu bạn không tạo ra được cảm giác bình yên cho mình thì sẽ là ai đây?
Bước 6Phác thảo ra những mục tiêu cá nhân của bạn. 
 Ghi những mục tiêu ấy trên những tờ giấy nhỏ, hoặc dùng một hệ thống tương tự để liệt kê chính xác những gì bạn muốn làm trong cuộc sống của mình. Như thế này bạn có thể dễ dàng cập nhật và thay đổi nó thường xuyên. Cuộc sống của chúng ta luôn trong trạng thái vận động, vì vậy mục đích của chúng ta cũng sẽ có nhiều thay đổi.
Bước 7Đơn giản hóa cuộc sống của bạn.
 Khi bạn học được cách mở rộng không gian sống của mình, bạn sẽ biết được mình có thể ưu tiên cho nhiều thứ khác trong cuộc sống nữa. Bạn có thể giữ mãi trong lòng điều gì đó thuộc về quá khứ.Nhưng nếu bạn học cách cho đi những gì thuộc về vật chất, bạn sẽ nhận ra rằng điều duy nhất níu giữ bạn được lại chính là… BẠN!
Bước 8Đừng đầu hàng! 
 Đôi lúc ta trở nên ngu ngốc, phạm sai lầm, và cảm thấy xấu hổ, hoặc nhầm lẫn trước mặt nhiều người. Và như thế… thì sao nào? Đa số mọi người đều cảm thấy như vậy. Thật là hiếm có người nào chưa bao giờ phải nếm trải những rủi ro. Điều tốt nhất nên làm là kiên trì ngay từ khi bắt đầu công việc. Có thể chúng ta không thích nó nhưng một khi chúng ta hoàn thành, chúng ta sẽ lạc quan hơn về bản thân vì đã hoàn chỉnh nó và thực hiện được lời hứa của mình.
Bước 9Hàn gắn lại những thỏa thuận đã bị phá vỡ.
 Nếu quá khứ đang ngăn cản bạn làm điều gì mà bạn muốn, bạn cần phải vượt qua những khó khăn đó trước khi tiến lên phía trước. Hãy suy nghĩ đến những lời thất hứa hay lời thề mà bạn cần hoàn thành. Hay có thể chỉ là một cú điện thoại mà bạn chưa gọi. Trong bất kì trường hợp nào, bạn cũng phải nhớ điều chỉnh cách nhìn của mình. Thỉnh thoảng sự việc sẽ không được như ta mong muốn, nhưng chúng ta có thể học cách làm chủ cảm xúc của mình và thay đổi quan điểm cho phù hợp. Chúng ta không thể điều khiển sự việc hoặc người khác, nhưng thông qua cách dung hòa điểm nhìn của bản thân – hậu quả của bất kì tình huống nào cũng sẽ trở nên đỡ u ám hơn chúng ta tưởng tượng.
Bước 10Eleanor Roosevelt đã từng nói: “Không một ai có thể làm cho bạn cảm thấy mình thấp kém nếu không có sự đồng ý của bạn”. 
 Bạn cần phải trở thành người bạn tốt nhất và cổ động viên nhiệt tình nhất cho chính mình. Mọi người đều cần có người ủng hộ, và nếu bạn chẳng may không có, thì bạn hãy tự thân vận động! Hãy cổ vũ cho chính mình.
 Khi người nào nói điều gì xấu hay làm bạn yếu lòng, hãy cố gắng nhìn vào những lời nhận xét ấy một cách tích cực. Nếu trong lời đánh giá ấy có chỗ đúng sự thật, hãy chấp nhận nó. Và hãy thử tìm hiểu tại sao người ta lại đưa ra lời phê bình ấy. Có thể nó không có cơ sở, và trong trường hợp đấy, bạn cần phải nhận ra rằng những người khác cũng đang có những ức chế và lí do cản trở họ khám phá ra tiềm năng của mình.
                                                                                                                                       ST

Nếu chỉ còn một ngày để sống . . .

 Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, thì ngày mai sẽ chỉ còn trong tưởng tượng !!!

  Ngày mai, không biết rằng hoa có sẽ nở, gió có sẽ reo, và nắng có sẽ vàng . .

  Ngày mai, không biết biển có ôm ấp hoài con sóng, mây và núi có còn lững thững bên nhau và đường chân trời có còn xa hoài tít tắp.
  Ngày mai . . .

 Không biết con có còn được về bên mẹ.
Và rồi đôi bạn có còn sánh bước bên nhau.
Hay đôi tình nhân có còn chia chung một bờ vai để nương tựa.

  Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống . . 
 Những đứa con sẽ tìm về với mẹ, nơi tình thương đã lâu rồi đóng bụi mịt mờ thời gian, nơi hơi thở trẻ thơ đã lạnh vùi trên những khung trời kí ức . . 

 Hai người bạn sẽ dắt bước nhau đi những con đường đã quen lắm ngày qua ngày, những hờn giận nhỏ nhen sẽ lùi về để vững chắc lòng tin dìu đường ta bước . . 

 Cô gái sẽ lại tựa đầu vào vai chàng trai mà thủ thỉ, mà hít hà hơi ấm tưởng chừng đã bỏ quên vì ngày trôi vội vã ta vô tình đi lướt qua nhau…. 

                                                                                                ST

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Bức Tranh Bị bôi Bẩn

Có những điều tồi tệ xảy đến với ta khiến ta gần như sụp đổ. Nhưng điều đó biết đâu lại mang đến cho bạn những may mắn bất ngờ khác.

 Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc. Ðể tránh sự ồn ào náo nhiệt của cuộc sống thường nhật, chàng dựng một khung vẽ rộng 30 mét vuông trên sân thượng một tòa nhà cao tầng lộng gió. Người họa sĩ làm việc miệt mài suốt nửa năm. Chàng say mê bức họa tới mức quên ăn quên ngủ. Khi bức tranh hoàn thành, nó sẽ đưa tên tuổi của chàng sống mãi với thời gian.

 Một buổi sáng nọ, như thường lệ, chàng họa sĩ tiếp tục hoàn chỉnh những nét cọ trước sự trầm trồ của hàng chục du khách tham quan. Tuy nhiên sự có mặt của đám đông không hề ảnh hưởng tới họa sĩ. Chìm đắm trong cơn say mê điên dại, chàng ngây người nhìn ngắm thành quả lao động sáng tạo của mình.

 Cứ thế, chàng từ từ lùi ra xa để chiêm ngưỡng bức tranh mà không biết rằng mình đang tiến tới mép sân thượng. Trong số hàng chục người khách tham quan đang bị bức tranh hút hồn, chỉ có vài người phát hiện ra mối nguy hiểm đang chờ đón người họa sĩ: chỉ lùi một bước nữa là chàng sẽ rơi tõm xuống khoảng trống mênh mông cao cả trăm mét.

 Tuy nhiên, không ai có can đảm lên tiếng vì biết rằng một lời cảnh báo có thể sẽ khiến người họa sĩ giật mình ngã xuống vực thẳm.

 Một sự im lặng khủng khiếp ngự trị trong không gian. Bất chợt một người đàn ông tiến tới giá vẽ. Ông ta chộp lấy một cây cọ nhúng nó vào hộp màu và bôi nguệch ngoạc lên bức tranh. Một sự hoàn mỹ tuyệt vời đã bị phá hủy. Người họa sĩ nổi giận, anh ta gầm lên đùng đùng lao tới bức vẽ, giật cây cọ từ tay người đàn ông nọ. Chưa hả giận, người họa sĩ vung tay định đập cho người đàn ông nọ một trận. Tuy nhiên, hàng chục người xung quanh cũng đã kịp lao tới, giữ lấy người họa sĩ và giải thích cho anh ta hiểu tình thế.

 Rồi một vị cao niên tóc bạc phơ đến bên chàng họa sĩ và nhẹ nhàng nói:"Trong cuộc đời, chúng ta thường mải mê phác ra những bức tranh về tương lai. Tuy rằng bức tranh đó có thể rất đẹp, rất quyến rũ nhưng chính sự quyến rũ, mê hoặc về những điều sắp tới đó thường khiến chúng ta không để ý tới những mối hiểm họa gần kề, thậm chí là ngay dưới chân mình".

Vậy nên, nếu như có ai đó bôi bẩn, làm hỏng bức tranh về tương lai mà ta dày công tô vẽ, xin bạn chớ nóng vội mà oán giận. Trước tiên hãy xem lại hoàn cảnh thực tại của chính mình. Biết đâu một vực thẳm đang há miệng chờ đón ngay dưới chân bạn.


                                                                                                                                              ST

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Cuộc Sống !

   Có bao giờ, trong nhịp sống hối hả và bộn bề này bạn lại thôi chạy đua với thời gian, bạn dừng lại, để suy ngẫm lại mọi việc rồi nhìn lại những điều đã qua, cảm nhận những sắc màu khác nhau trong cuộc sống của bạn mà đôi khi vì vô tình bạn đã bỏ qua nó chưa?

  Ngày nay chúng ta muốn tồn tại được ở đời này thì chúng ta phải biết hòa mình vào nhịp sống hối hả, lắm bon chen và bận rộn ngoài kia, chính vì thế mà đôi khi chúng ta đánh mất đi những những phút giây thư thái hay gọi là khoảng lặng để cảm nhận hương vị cuộc sống. Vì chúng ta cứ mải miết chạy theo cuộc sống này, những lo toan thường nhật, làm ta quên đi cái quan trọng là khoảng lặng trong tâm hồn mình. Những khoảng lặng ấy có thể giúp chúng ta nhìn lại mọi việc, ngẫm về những gì đã qua, để có thể định hướng bước đường mà mình đang và sẽ đi. Giúp cho ta lấy lại trạng thái cân bằng sau những lần vấp ngã và suy sụp. 

   Những khoảng lặng của tâm hồn giúp ta có được những phút giây thư giãn, cho tâm hồn có được những khoảng bình yên vốn có trong cuộc sống. Và những khoảng lặng trong tình yêu cũng như thế nó giúp cho ta nhìn lại mình một cách chín chắn hơn về tình yêu của mình để rồi ta sẽ biết được mình sẽ phải tiếp tục như thế nào với tình yêu ấy. Nhìn một cái chung thì tất cả những khoảng lặng giúp cho con người chúng ta có thể cảm nhận được hương vị cuộc sống một cách đầy đủ, ý nghĩa hơn.

    Và trong cuộc sống này, mỗi chúng ta có một cách riêng để cảm nhận cái gọi là hương vị của cuộc sống và tôi cũng như vậy. Như một chút không khí trong lành, rồi lắng nghe những thanh âm du dương của sáng ban mai sẽ giúp cho ta cảm thấy thư thái hơn, rồi sẽ có một tinh thần tươi khỏe hơn để bắt đầu một ngày mới bận rộn. Một tách café tại góc quán quen vào những ngày cuối tuần sẽ giúp ta thoát khỏi những ồn ào ngoài kia, những dòng người xe qua lại đông nghẹt. Đôi lúc thả hồn mình theo một bản nhạc sẽ giúp cho tâm hồn mình thanh thản hơn. Một chút không gian yên tĩnh, để ra tự ngẫm, nhìn lại sau những vấp ngã rồi sẽ bước tiếp với những bước đi vững chắc và tự tin.


   Từ đấy cho ta thấy, những khoảng lặng là điều tất yếu không thể nào thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Thế nhưng đôi khi vì vô tình bạn hay tôi lại quên đi nó. Nó sẽ giúp cho chúng ta có những phút giây tâm để suy nghĩ mọi việc, nhìn lại những gì đã quen để rồi ta sẽ biết những bước tiếp theo phải bước thế nào phải làm gì con đường ta đang đi. Vì thế chúng ta hãy cố tìm cho mình những khoảng lặng, đó chính là một cách thưởng thức cuộc sống quanh ta.


   
                                                                                                                                            ST

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Đừng Nói Nghịch


    Bạn bảo: "Vách tường trắng". Họ nói: "Đen". Bạn nói: "Trời mưa". Họ cãi: "Nắng". Bạn bảo quẹo bên phải. Họ đáp bên trái. Bạn bảo đi chợ. Họ nói không. Bạn bảo ở nhà, họ nói không. Thứ người kì quái hay nói nghịch đó, chúng tôi muốn bàn riêng với bạn về họ. 

   Trong câu chuyện, sở trường của họ là nói nghịch lại ý của kẻ khác. Đầu óc của họ là một thứ "máy nói nghịch". Vừa nghe thiên hạ quả quyết một điều gì, tức tốc họ quả quyết điều nghịch lại hẳn. Lối nói chuyện chướng đời như vậy, là lối chỉ gieo ác cảm và bất mãn thôi. 

   Nói chuyện có ý lưu chuyển tư tưởng cho nhau, cảm thông những tâm tình cho nhau, để được sự đồng ý, đồng cảm và do đó có thú vị. Người ta nói chuyện, hoặc để tính làm công việc gì, giải quyết một vấn đề nào, cần sự tìm hiểu quan điểm của nhau, cố gắng nhận lí lẽ của đối phương để giúp nhau đi đến chân lí. 

   Người ta cũng nói chuyện để giãi bày tâm sự, để tiêu khiển sau những giờ làm việc mệt mỏi. Người nói nghịch, không biết rõ tâm lí này nên làm cho câu chuyện nặng nề. Bạn bàn tính công việc gì quan hệ với họ, họ gạt ngang ý kiến của bạn. Chúng tôi có thiện cảm với con người đó được không?

   Có nhiều nguyên nhân đưa họ đến chỗ có đầu óc khờ dại ấy. Có người hay nói nghịch, vì tính khí tự nhiên thích phản đối. Có khi họ không có thâm ý gì ác độc cả. Bạn rủ họ đi dạo, họ nói không. Nói không, nhưng có thể lát sau vẫn có thể họ đi dạo ngoan ngoãn với bạn. Có người hay nói nghịch, vì quá giàu tự ái.

   Họ thấy trong thái độ nhìn nhận sự quả quyết của bạn, có cái gì khiến họ hạ mình xuống, tỏ ra mình không thông thái, nghèo kinh nghiệm. Nhiều khi, có ý thức rằng, bạn nói trúng lý, nhưng họ vẫn lắc đầu bảo bạn nói bậy để gọi là giữ thể diện cho mình. Có thứ người, nói nghịch vì thiếu can đảm.

  Khi bàn chuyện với bạn, họ ít khi ngó ngay mắt bạn. Khi nào mắt bạn gặp mắt họ, là họ đảo chỗ khác, tinh thần nhát đảm ấy ảnh hưởng đến tâm tánh của họ, nên khi nghe bạn nói điều gì, họ không đủ dũng khí để chịu bạn nói trúng nên phải cãi lại, có khi miễn cưỡng nhưng vẫn cãi. 

  Đáng lẽ vì yếu tinh thần, họ đừng bẻ lời người ta, nhưng quái lạ: họ cho sự hạ mình, đồng ý với kẻ khác là việc khó làm quá, nên họ tránh bằng cách nói nghịch. Có hạng người nói nghịch đáng ghê tởm, là nói nghịch để thỏa mãn tánh ham cãi lộn của mình. Họ lấy làm khoái trá trong việc bài bác ý kiến của kẻ khác và sung sướng cãi lý qua lại với người nghịch quan điểm với mình. Người ta cũng hay nói nghịch, vì quá dè dặt. 

   Không thể kể hết cùng bạn những thứ người nói nghịch. Mà tưởng không cần kể hết làm gì. Vài gương trên cũng cho bạn thấy, sự nói nghịch, tự bản chất chống lại với tinh thần nói chuyện và con đẻ của nó, bao giờ cũng là hiểu lầm, ác cảm. 

     Nếu trong thời gian qua, đã nhiều lần bạn mất thân tình vì ba tấc lưỡi, thì xin bạn đừng ngả lòng. Bạn cố gắng phục thiện, và sửa lỗi, đó là bạn tiến tới trong việc tu thân rồi. Hiện giờ, chung quanh bạn, có biết bao người muốn đẹp lòng thiên hạ mà hễ nói chuyện là nói nghịch. Còn bạn muốn sữa mình để nói chuyện duyên dáng thì một ngày gần đây bạn sẽ bặt thiệp. 

     Đọc Benjamin Franklin người ta thấy ông tự nhủ rằng, lúc còn trẻ tuổi, tánh tình ông rất khó chịu, hay cãi bậy, thích nói nghịch, bị nhiều người ghét. Nhưng nhờ ông tự kiểm, tu thân, biết trừng trị ba tấc lưỡi, sau thành một người có nhân cách đáng phục. Bạn hãy bắt chước con đường phục thiện của Franklin. 

      Muốn thuyết phục một người hay nói nghịch, bạn nên theo vài quy tắc này. Nếu người nói nghịch là người có đầu óc lành mạnh, thì bạn dùng lời nói êm dịu dẫn dụ họ, chuyển tư tưởng của họ cho thành tư tưởng của bạn. Bạn hãy tập nói khiêm tốn như Franklin: Tôi thiết tưởng, hình như có lẽ là... 

    Những lối nói này làm cho người nói nghịch ít có cơ hội nói: không, và nhờ vậy, họ dễ dàng trả lời "Vâng" với bạn... Tốt hơn hết, là bạn đừng trả lời dài dòng. Họ có cộc lốc, trả lời "không" cùng bạn, bạn nên làm thinh, họa may còn giữ thiện cảm được với họ. 

                                                           Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày                                                                      

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Đừng Chỉ Trích


   Trong khi phán đoán theo tinh thần khoa học thì hay lắm, nhưng chúng ta thiếu hẳn bí quyết này mà lại rất giàu tật chỉ trích. Chúng ta chẳng khác nào con rắn độc đối với tâm tưởng, lời nói, hành vi, thái độ, điệu bộ, nét cười của bất cứ ai ta gặp trên đường đời.

    Nói chuyện với kẻ khác ta chê họ nói bậy, ít học, thiếu kinh nghiệm, nên câu chuyện không sâu sắc. Chúng ta lấy làm sung sướng cười chê những tâm tưởng của kẻ khác mà chúng ta được biết nhờ sách báo. Người đối thoại với chúng ta, lỡ nói sai điều gì, nói không thông một danh từ ngoại quốc, hay nói bằng một giọng chói tai, là chúng ta xịt xọt, rùn vai, tỏ thái độ bất mãn.

   Người bên cạnh chúng ta, làm việc chi có không thành công, chúng ta đem khuyết điểm ra bàn tán cùng kẻ khác bằng giọng mỉa mai. Người bạn thân của chúng ta, đôi khi vì thân mật với chúng ta, mà ra vẻ lố lăng, chúng ta gắt gỏng cảnh cáo sự khiếm nhả khiến họ ngượng nghịu và buồn rầu.

   Thiệt không kể hết những trường hợp, chúng ta nhả nọc độc để làm lu mờ những nét hay, đẹp ở kẻ khác. Thay vì nhận chân giá trị, gạn lọc những khuyết điểm ra để học những ưu điểm của người. Chúng ta không lo hái bông hường mà mãi càu nhàu rằng cây hường nhiều gai.

   Có khi chúng ta giả bộ khen ngợi một hai ưu điểm nào đó, rồi chúng ta đả kích nặng nề. Đầu óc chúng ta là thứ đầu óc kỳ lạ, tự nhiên thích chỉ trích cả những khi chúng ta không hiểu biết gì hết.

  Sống dưới bất kỳ một chế độ nào, gặp bất cứ ai, chúng ta đều có cái để bất mãn và lúc nói ra là để bôi lọ hành vi, lời nói của kẻ khác. Có khi, chung ta nông nổi đến đỗi, vừa chỉ trích, vừa tố cáo sự thất học, thiếu kinh nghiệm, nghèo xã giao và kém đức tính của mình.

    Có ai làm mất lòng chúng một chút, vô tình buông cho chúng ta vài tiếng thiếu nhả nhặn, là chúng ta nghe thấy đau xót thấu tận gan ruột. Chúng ta mỉa mai lại, than oán lại cho đã cơn hiềm thù.

   Khi chúng ta gieo nọc độc nơi kẻ khác, người nghe của chúng ta tự nhiên nghi ngờ ta, dù ta tỏ ra có thiện cảm với họ cách mấy. Họ tự nghĩ, bây giờ, trước mặt họ, ta nói xấu kẻ khác, thì rất có thể khi vắng họ, ta chỉ trích họ như mọi người.

   Đối với người học rộng giàu lương tri, ta càng chỉ trích thiên hạ, càng bị họ khinh rẻ, tại sao? Vì họ thấy những đầu óc chỉ trích, là những đầu óc kém khôn ngoan. Đúng vậy, trên đời "Nhân vô thập toàn" Không có gì tuyệt đối dưới bóng mặt trời, thì đừng mong tìm gặp những người hoàn toàn tài đức.

   Hơn nữa, những việc làm ta bất mãn, thường xảy ra do hoàn cảnh. Nếu ta không để những cái "tùy" cái "tại" mà nghiêm khắc kết án, thì ta chẳng tỏ ra mình quá nông quá cạn ư? Nếu ta nói rằng, tại tánh của mình, thì càng đáng tiếc.

   Khi len lõi với đời, chúng ta gặp nhiều điều ngang trái. Biết bao lần một đầu óc rất khôn ngoan thấy vậy, muốn làm như vậy mà không được, hay làm nghịch lý mình.

   Trước ta, đã có thiếu gì tâm hồn có chí hướng, nhiệt tâm, họ muốn cải tổ nắm quyền hành nhưng vẫn không đạt được chí nguyện. Thấy cái gì trái mắt là chỉ trích. Người sâu sắc, họ coi thường những bộ mỏ nói tía lia, trọng phục những người không nói mà làm.

   Chỉ trích là thuốc đầu độc những đầu óc có sáng kiến, có chí hướng, Cho nên, nếu bè bạn chúng ta nhắm một tương lai nào đó, có những trù tính hay, họ không bao giờ bàn tính với tạ. Ai lại đi xây dựng với người chỉ biết phá hoại?

   Quả dư luận cũng phải có một sức mạnh gì, nên Pascal mới gọi nó là chúa tể của thế gian. Vả lại, ở đời, nếu không mua bạn được, thì ít ra đừng mua thù thì mới gọi là khôn ngoan chớ.

  Ta muốn mua lòng người để thành công, thì ta phải tránh tật xấu động trời ấy. Khi rủi đàm luận với một người có đầu óc chỉ trích, ta nên đối xử khôn ngoan, dè dặt. Nếu họ chỉ trích ta, ta đau xót thiệt, nhưng nên nhịn là hay nhất. 

                                                                  Trích thuật nói chuyện hằng ngày