Hiển thị các bài đăng có nhãn Thành công cùng NLP. Ứng dụng NLP trong cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thành công cùng NLP. Ứng dụng NLP trong cuộc sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

Có lẽ là đúng như vậy!


Đúng thui! Dù cứng rắn bao nhiêu... bao dung bao nhiêu... con tim ai đó vẫn như 1 mãnh kiếng rất dễ tan vỡ...

Nỗi đau - anh cam chịu
Uất hận - anh lặng im

Một con đường vốn kô thể đi sao vẫn cứ ngoan cố mà đi cho lòng này nhói đau?
Phải đi chứ…..

Phải đi để biết phía sau hạnh phúc còn có nỗi đau
Phải đi để biết phía sau nụ cười còn có nước mắt
Phải đi để biết phía sau sự hiện diện của 1 người còn có sự hờ hững
Phải đi để biết sau sự quan tâm là sự hẫn hiu

Phải đi để biết rồi lòng người còn có thể bạc bẻo đến đâu.......cũng như phải đi để biết có những người thân đang luôn kô ngừng chờ đợi,nhưng ko phải chờ đợi ngày ai đó có thể hiện sự quan tâm đến mình mà chờ ngày họ có thể ngừng sự lạnh lẽo mà thôi.

Có thể chúng ta cũng như khi đang đi dưới mưa vậy...
Nên nói "tránh ra" thui... để có thể nhờ vào 1 bờ vai khác mà khô ráo về nhà, hạnh phúc ko phải cứ ôm khư khư thì nó là của mình

Hiểu chứ! Hiểu rất rõ nữa là khác,nhưng sao cũng quá xót xa em nhỉ!
Kô phải anh chưa từng cố gắng đâu...Có đó!!!!
Cố gắng để biết mình đã ngờ nghệch.,mong mỏi để biết mình quá ngốc
Chờ đợi để biết mình dư thừa.,mỉm cười mà nghe tim mình nhói

Khi quan tâm đến ai , chúng ta đều tự chọn cho mình 1 phương cách khác nhau trong tình thương. Và....

Quan tâm - Lo lắng - cách anh đã chọn
Ngốc nghếch lắm.... ngay trong mắt mọi người. Vô nghĩa lắm.... cho cách nhìn của ai đó
Và bây giờ, đang cảm thông & chia sẽ hết tất cả.
Cảm thông để khi biết rằng , mình không quan trọng .
Chia sẽ để rồi biết đc rằng , lời nói những ngày qua chỉ là gió .

Thức trắng đêm để quan tâm đến em.,một người em kô mong đợi.
Nhưng anh vẫn mong em sẽ vui vẽ hơn
Đêm nay, đêm nữa, đêm mai nữa., anh mong những điều như vây đến với em

Và anh trốn tránh chỉ là để học cách bao dung hơn đấy chứ!
Để học cách chấp nhận những phũ phàng nhất trong tình người
Để biết trong lòng mình ai đó quan trọng đến chừng nào
Để biết anh đã bị gạt qua bên lề rồi phải không em??
Liệu có phải là sai lầm ko em? Khi sự quan tâm anh dành cho em thì quá nhiều ... còn em dành cho anh thì chẵng có 1 tí nào ...

Liệu có phải là sai lầm ko em? Khi càng ngày anh càng muốn quan tâm em hơn ... thì chỉ nhận được cái nhạt nhẽo và sự lánh xa của em ... đối với anh ...

Liệu có phải là sai lầm ko em? Bây giờ em đang lao vào những cuộc vui khác, và xung quanh em…còn biết bao nhiêu người khác.,liệu…em có còn nhớ là….em còn 1 người quan tâm đến em nữa kô, cái mà ông anh ngu ngốc kia đang chìm ngập trong đám đông kô nỗi trội …hơn những người đang ở bên em kô?
Nếu như sự hiện diện của anh đã biến thành vướng bận của em.,...Thì anh là người đầu tiên quay lại với sự cô đơn ....
                                                                                                                                              ST

TÔI HỌC ĐƯỢC RẰNG:

Tôi học được rằng:
Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời.

Tôi học được rằng:
Mỗi khi xa rời người thân yêu, hãy luôn nói lời thương yêu nhất, bởi có thể đó là lần cuối ta gặp họ.

Tôi học được rằng:
Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau.

Tôi học được rằng:
Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho có cách xa ngàn dặm, và tình yêu đích thực cũng thế đấy.

Tôi học được rằng:
Chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với một người bạn tốt, sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta, và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó.

Tôi học được rằng:
Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình.

Tôi học được rằng:
Bất kể con tim ta có tan vỡ, cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại, và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta.

Tôi học được rằng:
Cuộc đời ta có thể bị đổi thay tại một khoảnh khắc nào đó bởi một người thậm chí ta không quen biết.

Tôi học được rằng:
Ngay cả khi trắng tay, ta vẫn có thể thấy được mình thật giàu có để giúp đỡ mỗi khi bạn bè cần đến.

Tôi học được rằng:
Người mà ta rất quan tâm, thậm chí cả cuộc đời thì lại có thể rời xa ta rất sớm.
Người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đen khi hoạn nạn, nhưng chính họ lại là người nâng ta dậy khi ta vấp ngã.

Tôi học được rằng:
Khi không vui, ta được quyền giận dỗi, nhưng lại chẳng được phép tàn bạo và hung ác.

Tôi học được rằng:
Trên đời này, không phải ai cũng tốt và tử tế với ta, cho dù ta không động chạm đến họ. Cách tốt nhất là đừng nên để ý đến những kẻ muốn chứng kiến ta gục ngã . Hãy sống vì những người yêu quý ta.

Tôi học được rằng:
Để "thành nhân", thành người mà ta mong muốn, phải mất thời gian rất dài.

Tôi học được rằng:
Hãy chịu trách nhiệm về những gì ta làm dù điều đó có làm lòng ta nát tan.

Tôi học được rằng:
Nếu ta không làm chủ được hành vi của mình, nó sẽ điều khiển lại ta.

Tôi học được rằng:
Người trưởng thành có nhiều điều phải suy nghĩ với những kinh nghiệm đã qua, và có được những bài học rút ra từ đó, và không bao giờ quan tâm nhiều đến việc mình đã tổ chức bao nhiêu lần sinh nhật.

Tôi học được rằng:
Hoàn cảnh sống có ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của chúng ta, nên hãy ý thức về điều đó.

Tôi cũng học được rằng:
Chiếc áo không bao giờ có thể làm nên thầy tu.
Ta không nên quá háo hức để khám phá bí mật vì nó có thể làm thay đổi cuộc đời ta mãi mãi. Dù hai người cùng nhìn vào một vật nhưng họ lại có thể thấy những điểm khác biệt rất lớn..
.