tag:blogger.com,1999:blog-42269402443590108132024-03-13T09:21:02.630+07:00Võ Hoàng AnhMỗi loại cà phê đều mang một vị đắng ... Và mỗi người đều mang niềm sâu lắng khác nhau.Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.comBlogger34125tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-66792000381695439702012-10-25T14:36:00.000+07:002014-03-20T19:11:59.969+07:0020 Cách Tự Khích Lệ Bản Thân<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 21px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Trong cuộc sống và công việc không ai tránh được những lúc khó khăn và thất bại, làm thế nào để vượt qua một cách dễ dàng và có thêm niềm tin để tiến lên phía trước. Những phương pháp tự khuyến khích bản thân sau sẽ giúp bạn tự tin hơn:</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 13px; font-style: italic; font-weight: bold; line-height: 21px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 13px; font-style: italic; font-weight: bold; line-height: 21px;"><span class="Apple-style-span" style="font-style: normal; font-weight: normal; line-height: 20px;"></span></span></span><br />
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">1.<a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl"> Tạo lập cái tôi</a></span></strong></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Thái độ lạc quan và tích cực đóng vai trò quyết định trong quá trình tạo lập cái tôi của mỗi người. Điều này quyết định sự khuyến khích hay ngăn cản bước đường tiến lên phía trước của bạn.</span></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">2. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Có kế hoạch rõ ràng</a></span></strong></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Mục tiêu rõ ràng là bước đi tiên phong giúp bạn đến với thành công. Việc tạo lập cái tôi bản thân không chỉ bó hẹp trong những mục tiêu ấy. Cần xác định rõ cuộc sống mà bạn muốn theo đuổi, có như vậy bạn mới có động lực để hành động.</span></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">3. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Tự khuyến khích bản thân</a></span></strong></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Tự khuyến khích bản thân giúp bạn theo đuổi kế hoạch một cách tích cực hơn.</span></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">4.<a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl"> Xây dựng mục tiêu lâu dài</a></span></strong></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước tiến đầu tiên trong quá trình tạo lập bản thân chính là mục tiêu mà bạn xây dựng, đó là mục tiêu của cuộc đời bạn. Tương lai do chính bạn xây lên hãy hành động ngay từ hôm nay. Khi tiến hành kế hoạch sẽ có không ít những thay đổi, nhưng bạn đừng đi quá xa với mục tiêu ban đầu.</span></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">5. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Không tự hài lòng với hiện tại</a></span></strong></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Không ngừng thách thức khích lệ bản thân. Nâng cao cảnh giác với sự tự hài lòng với chính mình. Sự tự hài lòng là chỉ là hành động thả lỏng tâm trạng để bạn đón tiếp những thách thức mới.</span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 13px; line-height: 20px;"></span></span><br />
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 13px; line-height: 20px;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">6. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Hiểu rõ trạng thái tâm lí</a></span></strong></span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 13px; line-height: 20px;">
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Khi vui vẻ con người có những thay đổi kỳ lạ và có thêm động lực mới. Nhưng không nên tìm những niềm vui nằm ngoài bản thân. Do đó hãy tìm ra thời điểm bạn vui vẻ nhất để không ngừng khuyến khích bản thân.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">7. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Nâng cao mục tiêu</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Nhiều người rất ngạc nhiên khi phát hiện rằng, nguyên nhân khiến họ không đạt được mục tiêu mà mình đặt ra không phải do mục tiêu quá nhỏ bé mà do mục tiêu quá mơ hồ khiến bản thân mất đi nguồn động lực thực hiện. Nếu mục tiêu đặt ra không kích thích được sức tưởng tượng của bạn thì ước mơ hoàn thành nó rất xa vời. Vì thế hãy đưa ra những mục tiêu rõ ràng và cụ thể để bạn có động lực hơn khi theo đuổi nó.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">8. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Tin tưởng vào cuộc sống</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Người không tin tưởng vào cuộc sống thường không sợ đối mặt với cái chết. Một thái độ tích cực với cuộc sống không hề ảnh hưởng đến cách bạn hưởng thụ cuộc sống mà giúp bạn sống vui vẻ thoải mái và tích cực hơn.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">9. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Chọn lọc bạn bè</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy tránh xa những người bạn không cùng chí hướng với bạn. Người bạn thường xuyên tiếp xúc có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến những thay đổi trong cuộc sống của bạn. Những người mang lại niềm vui, sự chân thành, tích cực và thành công giúp bạn theo đuổi mục tiêu của mình một cách tích cực hơn bởi họ chính là người mang lại niềm hy vọng cho bạn.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">10. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Đối mặt với sự sợ hãi</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Chỉ cần khắc phục sự sợ hãi dù là nhỏ bé cũng rất có tác dụng xây dựng sự tự tin của bạn. Trong cuộc sống hay công việc đôi khi bạn cần dừng lại để điều chỉnh sắp xếp lại kế hoạch và nhìn lại chính mình, có như vậy khi đối mặt với khó khăn phát sinh bạn sẽ tự tin với kinh nghiệm của mình hơn.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">11.<a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl"> Đối mặt với khó khăn</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Mỗi vấn đề đều có cách giải quyết khác nhau. Khi bạn cho những khó khăn là vấn đề của bản thân thì sẽ rất khó để bạn tìm thấy động lực giải quyết chúng. Biến hóa thách thức thành cơ hội bạn sẽ vượt qua nó một cách dễ dàng. Học cách vui vẻ tiếp nhận khó khăn và tạo cho mình trạng thái tâm lí thoái mái mỗi khi đối mặt với rắc rối. Thành công của mỗi việc chính là quá trình bạn hoàn thành nó quan trọng hơn là kết quả cuối cùng của công việc.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">12. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Thường xuyên rèn luyện</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy luyện tập với thách thức mà bạn sẽ phải đối mặt. Nếu bạn đã có quyết sách rõ ràng nhưng không tự tin vào chính mình, hãy thử sức với những việc khó hơn. Lấy công việc hàng ngày để thách thức với bản than sẽ là tiền đề để bạn tiến tới thành công.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">13. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Luôn sống trong hiện tại</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Rèn luyện nâng cao khả năng làm việc và luôn trau dồi kiến thức nhận biết tình hình thực tế. Không nên quá chìm đắm trong quá khứ và lẩn tránh tương lai, hãy nhìn thẳng vào hiện tại. Học cách chấp nhận thực tại và coi trọng cuộc sống vốn có của bạn.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">14. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Dám cạnh tranh</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Sự cạnh tranh mang đến kinh nghiệm quý báu, bất luận bạn xuất sắc đến đâu cũng luôn có người xuất sắc hơn bạn. Vì thế chúng ta cần phải biết khiêm tốn. Nỗ lực vượt qua người khác khiến bạn luôn tồn tại trong trò chơi cạnh tranh. Bạn cần hiểu rằng vượt qua người khác không bao giờ quan trọng bằng vượt qua chính mình.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">15. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Luôn nhắc nhở bản thân</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hầu hết chúng ta nhận định về bản thân thông qua ý kiến và nhận xét của người khác. Lời nhận xét đó có ý nghĩa quan trọng trong việc xây dựng hình tượng của bạn. Nhưng cần hiểu rằng, cuộc sống của bạn do bạn quyết định, đừng tìm kiếm bản thân bạn qua cái bóng của người khác, hãy thường xuyên thức tỉnh chính mình.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">16. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Thách thức với chính mình</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Nguy cơ có thể phát huy toàn bộ quyết tâm của chúng ta. Đừng coi thường hiện tượng này, chúng ta thường theo đuổi một cuộc sống an nhàn, bình yên. Nhưng chúng ta không nên ngồi đợi khó khăn tìm đến, tự thách thức bản thân chính là nguồn lực sống hữu hiệu nhất.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">17. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Làm việc quyết đoán tỉ mỉ</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Việc tạo nên cái tôi của bản thân cũng như công việc của một họa sĩ đang vẽ một bức trạnh, khi nghĩ đến kiệt tác mình tạo ra bạn sẽ hứng thú với công việc hơn. Làm việc khác người cũng giúp bạn hưng phấn hơn. Dù chỉ một thay đổi nhỏ cũng rất quan trọng với bạn.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">18. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Không sợ phạm sai lầm</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Khi không chắc chắn về một vấn đề nào đó, chúng ta thường không dám thực hiện nó. Khi trạng thái tinh thần không được tốt nhất chúng ta thường bỏ việc cần làm qua một bên hoặc chờ đợi thời cơ tốt hơn. Không nên như vậy, hãy hành động ngay với toàn bộ tinh lực mà không sợ phạm lỗi. Hãy tự cho mình một chút hài hước và tập trung làm việc với tâm trạng thoải mái nhất.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">19. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Không ngại tự chối</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Không nên từ chối người khác một cách tiêu cực, hãy đối mặt với nó. Khi yêu cầu của bạn không được thực hiện hãy coi sự từ chối này là một câu hỏi: Liệu bạn có thể làm nó tốt hơn và sáng tạo hơn? Hãy để sự từ chối là động lực thúc đẩy bạn làm việc.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">20. <a href="http://www.facebook.com/vohoanganhqn?ref=hl">Thả lỏng bản thân</a></span></strong></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Sau những thách thức hãy để cơ thể được nghỉ ngơi. Khi hệ thần kinh trung ương làm việc là lúc bạn cảm thấy mình đang làm việc một cách tích cực và hưng phấn hơn khi công việc có hiệu quả. Không nên cầu mong dũng khí với việc bản thân mình có thể tự hoàn thành nó, sự nghỉ ngơi sẽ giúp bạn xây dựng lòng dũng cảm với thách thức mới.</span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><br /></span></div>
<div class="pBody" style="line-height: 21px; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 10px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> ST</span></div>
</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com2Tam Ky, Quang Nam province, Vietnam15.56476 108.495003-13.602637999999999 67.186409 44.732158 149.803597tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-21647264196043151912012-10-12T09:29:00.001+07:002014-03-20T19:13:04.317+07:00Hãy biết nhìn xuống rồi đã ngước lên<span class="Apple-style-span" style="font-family: Verdana, Tahoma, Arial, sans-serif;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;">Gia đình bạn hay chính bạn nghèo ư?<br />Có thể bạn không giàu, nhưng bạn có một gia đình hạnh phúc...</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;">Bạn có một gia đình đáng ghét, cha và mẹ bạn luôn cãi nhau ư?<br />Có thể gia đình bạn không hạnh phúc, nhưng ít ra bạn vẫn còn đầy đủ cha mẹ...</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;">Bạn thật đáng thương vì bạn mất cha hay mẹ ư?<br />Có thể bạn thiếu một trong hai người, nhưng ít ra bạn còn một mái nhà ấm áp...</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: inherit;"><a href="http://www.blogger.com/blogger.g?blogID=4226940244359010813" id="more462129" name="more462129" style="background-color: inherit; cursor: pointer; text-decoration: none !important;"></a></span>Cha mẹ bạn chẳng bao giờ quan tâm đến bạn, họ chỉ biết có làm việc?<br />Có thể ngôi nhà của bạn lạnh lẽo, nhưng ít ra còn có cơm ăn, áo mặc, được ngồi đây để đọc được những dòng này...<br />
<br />
Bạn biết không, chỉ ở đất nước mình thôi, đã có biết bao nhiêu trẻ mồ côi cơ nhỡ, con số ấy, cơ quan nhà nước cũng chưa thể thống kê chính xác được.</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><a href="http://vohoanganhqn.blogspot.com/"> Hằng ngày</a> những con người bằng tuổi chúng ta phải bán vé số, phải ăn xin, phải ngủ ngoài đường. Và liệu bạn có nghĩ, trong những cơn rét đậm, bao nhiêu trẻ em lang thang ở Hà Nội, và các tỉnh miền Bắc đã chết cóng?</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;">
<br />
Những lúc bạn giận hờn cha mẹ vì bị la mắng, bạn có biết rằng..."ai đó" ước ao có một lần trong đời được nghe cha mẹ mắng?<br />
<br />
Những lúc bạn chê đồ ăn dở, khó ăn... bạn có biết rằng ở đâu đó... có "ai đó" đang nhặt lấy từng mẩu vụn bánh mì ?<br />
<br />
Những lúc bạn chê áo này xấu, quần này không hợp thời trang...bạn có biết rằng ở đâu đó...có "một vài người nào đó" đang ngồi gần bên nhau...chỉ để sưởi ấm cho nhau?</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br />
Đến lúc này, bạn thấy mình may mắn hay bất hạnh? Có một câu nói, mình không nhớ của ai, nhưng mình luôn luôn nhớ đến nó mỗi lần cảm thấy mình xui xẻo và thất bại: "Hãy nhìn xuống, trước khi bạn nhìn lên".<br />
<br />
Hãy nhìn xuống để thấy bạn hơn rất nhiều người và ngừng than vãn, nhìn lên, để thấy vô số người bạn chưa bằng, để nỗ lực cố gắng. Bạn hãy luôn nhớ rằng, bạn đang sống, và đang may mắn, bạn nhé.<br />
<br /> ST<br /> </span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0Tam Ky, Quang Nam province, Vietnam15.56476 108.495003-37.9740865 25.877815499999997 69.1036065 -168.8878095tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-13544470758027293032012-10-10T08:44:00.001+07:002014-03-20T19:14:45.579+07:00Viết cho các em lầm lỡ sa chân trước cám dỗ cuộc đời..<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"> Đừng dại dột đánh mất tương lai, em nhé! Ngày hôm qua, em đã dùng số tiền cha mẹ cho để đi shopping, mua đồ hiệu; còn em thì nướng hết vào thế giới kì ảo, huyền bí và mê hoặc của game online.<br /><br /> Trong những giây phút lâng lâng, thăng hoa ấy, em quên mất những giọt mồ hôi cha mẹ rơi để làm ra được những đồng tiền ít ỏi ấy. Em trắng da dài tóc, e</span></span><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">m xinh đẹp bằng người như ngày hôm nay, thì cũng là lúc lưng mẹ còng, tóc cha bạc, da mẹ nhăn và hơi thở cha ngày một khó khăn… chỉ vì em.</span><br />
<div class="text_exposed_show" style="display: inline;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /> Đừng u mê đánh mất chính mình, em nhé! Ngày hôm qua, em tô son trét phấn để lao vào vòng tay của một người đáng tuổi cha mình; còn em khác thì ôm chiếc máy vi tính mộng trở thành bá chủ võ lâm. Để làm gì hả em? Khi tất cả những thứ đó đều là hư ảo.<br /><br /> Người đàn ông ấy có hứa cho em ngày mai hạnh phúc hay không, vậy mà em bước đi không quay đầu nhìn lại. Thế giới bạo lực của game có giúp cho em một bước lên anh hùng được hay không, vậy mà em vẫn đuổi bám đến u mê.<br /><br /> Đừng loay hoay, chôn chân mãi giữa những ngã ba. Lối rẽ nào cũng phải cho người ta một con đường để đi, còn em nếu không biết đi đâu thì hãy một lần nhìn về lối cũ. Xin em chỉ một lần, dù chỉ là một lần nhìn lại trong thoáng giây.<br /><br /> Em có thấy không em ánh mắt cha héo mòn, khô khốc, nước mắt có chăng từ lâu đã chảy ngược vào sâu thẳm cõi lòng. Em có thấy không em vầng trán mẹ hằn sâu nếp nhăn, mỗi nếp nhăn như vết xước của thời gian xé nát cả tim người. Em có thấy không em bạn bè đồng trang lứa với em tung tăng, hồn nhiên đến lớp, nét xuân ngời rạng rỡ trên khóe mắt, đôi môi.<br /><br /> <a href="http://vohoanganhqn.blogspot.com/2012/10/viet-cho-cac-em-lam-lo-sa-chan-truoc.html">Và em có thấy không em</a>, trong mỗi bữa cơm, mẹ luôn để dành cho em một cái chén và đôi đũa cùng những miếng thịt thơm ngon, nóng hổi những giọt mồ hôi và nước mắt của thâm tình; và mái trường, nơi dãy bàn học em ngồi, chiếc ghế bỏ trống nhưng luôn ngăn nắp… để chờ em.<br /><br /> Đừng dại dột buông tay khi chỉ còn cách bờ vực một gang tấc. Đừng suy nghĩ rằng chết là giải thoát khỏi mọi bế tắc và mọi tội lỗi sẽ ngủ yên. Đừng vội kết luận và đổ thừa cho hoàn cảnh làm em mất phương hướng, gia đình làm em mất niềm tin, nhà trường không cho em điểm tựa và xã hội không cho em một lối về.<br /><br /> Còn đó em… Một người cha nghiêm khắc nhưng giàu lòng vị tha, một người mẹ hiền hậu và bao dung hơn bao giờ hết. “Hùm dữ còn chẳng nỡ ăn thịt con”, huống hồ cha mẹ đứt ruột, nát lòng sinh ra em kia mà.<br /><br /> Còn đó em… Một người thầy cả đời tâm huyết. Trồng cây – cây hư đành chấp nhận bỏ đi hoặc trồng cây mới, còn “trồng người” – dù bất luận thế nào cũng sẽ phải vun đắp, bồi dưỡng và hoàn thiện nhân cách cho em mỗi phút, mỗi ngày và cho đến hết một đời người.<br /><br /> Còn đó em… Vòng tay cộng đồng dang rộng đón em trở về hòa nhập, làm lại từ đầu. Không ai sinh ra có thể giữ mình trong sạch và không gây lầm lỗi nhưng quan trọng là em biết sai, sửa sai, em biết nơi đâu là bờ để tìm đến và em biết làm gì để tồn tại, đứng vững trước cám dỗ, trước đam mê và cả những thử thách khôn lường trong cuộc sống.<br /><br />Vì thế em nhé!<br /><br /> Đừng dại dột tin và làm theo những lý thuyết hão huyền, xa rời thực tế. Đừng mãi u mê trước ngưỡng cửa vào đời.<br /><br /> Đừng hủy hoại tương lai, đừng chôn đời tuổi trẻ. Những gì em làm có khi còn nhiều hơn những gì em nghĩ, chỉ cần cố gắng nỗ lực và đừng từ bỏ mọi ước mơ là em sẽ có trong tay tất cả. Đừng bảo thủ ngồi ôm khư khư quá khứ và mặc cảm về tội lỗi đã qua. Đừng dao động trước dư luận và những lời đàm tiếu.<br /><br /> Hãy để quá khứ dạy em khôn ngoan hơn, hiện tại nhắc em nên làm gì và tương lai là ánh sáng soi đường, chỉ lối .</span></div>
<br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span></span><br />
<div class="text_exposed_show" style="display: inline;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span></span><br />
<div class="text_exposed_show" style="display: inline;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"> ST</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0Tam Ky, Quang Nam province, Vietnam15.56476 108.495003-0.02416600000000102 87.840706 31.153686 129.14929999999998tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-21064456986630209312012-10-09T09:03:00.001+07:002014-03-20T19:15:57.528+07:00Cà rốt, trứng và hạt cà phê<span class="Apple-style-span" style="background-color: #f9f5ec;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"> Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.<br /><br /> Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào từng nồi riêng ra và đun lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời.<br /><br /> Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà ông lại thản nhiên nấu. Nửa giờ sau người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng tô khác nhau.<br /><br /> Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. "Mềm lắm cha ạ", cô gái đáp. Sau đó, ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng.<br /><br />-Điều này nghĩa là gì vậy cha - cô gái hỏi.<br /><br />- Ba loại thức uống này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác.<br /><br /> Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm.<br /><br /> Còn trứng lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ mỏng bên ngoài bảo vệ chất lỏng bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn.<br /><br /> Hạt cà phê thì thật kỳ lạ. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà.<br /><br /> Người cha quay sang hỏi cô gái: Còn con? Con sẽ phản ứng như loại nào khi gặp phải nghịch cảnh.<br /><br /> Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh đã trở nên yếu đuối chẳng còn chút nghị lực?<br /><br /> Con sẽ là quả trứng, khởi đầu với trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay. Nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc sẽ chín chắn và cứng cáp hơn.<br /><br /> Hay con sẽ giống hạt cà phê? Loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ. Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.<br /><br /> Cuộc đời này cũng vậy con ạ. Khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc ấy lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: #f9f5ec;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: #f9f5ec;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"> </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: #f9f5ec;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"> ST </span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0Việt Nam14.058324 108.2771996.197852000000001 98.169777 21.918796 118.384621tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-56124804638049644822012-10-08T08:55:00.001+07:002014-03-20T19:14:18.816+07:00Kim Cương và Cá<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> <span class="Apple-style-span" style="font-family: arial, verdana, tahoma;"> Có người đàn ông nghèo khổ nghe nói ở một vùng đất xa xôi, tận bên kia đại dương sâu thẳm có kim cương nhiều như cỏ dại nên quyết định dấn thân vào hành trình gian khổ mong tìm đến vùng đất đó.</span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: arial, verdana, tahoma;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trải qua bao khó khăn, gập ghềnh và những rình rập nguy hiểm ngoài biển khơi, người đàn ông cuối cùng cũng đến đích. Quả đúng là sự thật, kim cương đủ các kích cỡ nằm rải rác khắp nơi, thậm chí còn có rất nhiều loại đá quý khác sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Một đám trẻ con hiếu kì tụ tập xem người đàn ông lạ đang quỳ trên mặt đất và cố nhét những viên kim cương, đá quý mà theo chúng chỉ là đá với sỏi vào túi, nhưng người đàn ông quá bận rộn với công việc của mình nên không nói chuyện với tụi trẻ.</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, sans-serif;"><br /></span></span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"> Sau khi nhét đầy các túi, người đàn ông mỉm cười đi đến nhà hàng đắt tiền nhất trong thị trấn, gọi một bữa tối sang trọng để kỉ niệm sự kết thúc cuộc đời đói nghèo của mình. Cảm thấy phục vụ rất tốt với những món ăn ngon, ông hào phóng đưa cho người phục vụ nhà hàng một viên kim cương và bảo anh ta đổi ra tiền nhưng không phải trả lại tiền thừa.</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Tuy nhiên, người đàn ông lạ đã phải dành toàn bộ đêm đó rửa chén bát và dọn dẹp nhà hàng để trả tiền cho bữa ăn lãng phí của mình.</span></span><br />
<br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Ông nhanh chóng biết được rằng những viên kim cương này sẽ có giá trị hàng triệu đô nếu như trở về nhà nhưng lại hoàn toàn vô giá trị khi ở đây. Ở vùng đất này, đồng tiền mà người dân trả để mua hàng hoá hay các dịch vụ là cá. Cá rất quan trọng bởi vì từ xa xưa tổ tiên của họ đã nhờ cá mà sống và nó được lưu truyền thành hàng triệu món ăn ngon bổ dưỡng.</span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"> Cuối cùng người đàn ông cũng vượt qua sự thất vọng về giấc mơ tỉ phủ của mình. Ông bắt đầu suy tính, làm việc chăm chỉ và đầu tư một cách khôn ngoan. Chẳng bao lâu sau ông trở thành một trong những người giàu nhất vùng đất này, ông có một cơ sở rộng lớn ở trung tâm thành phố và một ngân hàng cá.</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"></span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"> Cũng đã đến thời gian ông trở về nhà, ông đánh một bức thư tín gửi về cho gia đình: “Bây giờ tôi đã thực sự giàu có. Hãy chuẩn bị hân hoan đón tôi trở về”. Rồi ông chất tất cả tài sản của mình trên một chiếc thuyền lớn và kéo buồm thẳng tiến về quê hương.</span></span><br />
<br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Gia đình, bạn bè, hàng xóm mặc những quần áo thật đẹp để chuẩn bị đón ông tại cảng biển nhưng chẳng có gì giá trị trên con thuyền đó ngoài đống cá bị mục thối phải đổ đi ngoài biển khơi.</span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; font-size: 14px; line-height: 24px;"> Tối đêm đó, ông cởi quần áo chuẩn bị đi ngủ thì vài đốm bụi lắc rắc rơi ra khỏi túi quần ông và lấp lánh trên sàn nhà. Đó là kim cương còn sót lại vương trên áo quần của người đàn ông. Nhưng ông và gia đình hiểu rằng giá trị đích thực của cuộc sống không phải là đống kim cương kia. Ở một nơi mà kim cương nhiều như cỏ rác, nó hoàn toàn vô giá trị, cũng giống như ở vùng đất này, cá chất đầy thuyền chỉ để đem đổ đi. Cái quan trọng không phải cá hay kim cương, mà quan trọng là cách chúng ta sống như thế nào ở vùng đất của chính mình.</span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"></span></span><br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><br /></span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;">
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
ST</div>
</span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
</div>
</div>
</div>
</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-69702887529831050882012-10-06T15:03:00.000+07:002014-03-20T19:15:22.978+07:0010 bí quyết để xây dựng sự thành công của bạn<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"></span></span><br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 1</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy nhớ rằng nếu không có sự thay đổi, thì sẽ không có sự phát triển</em>.</span></div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nếu bạn chưa bao giờ thử một cái gì mới lạ, bạn sẽ không bao giờ biết được những điều thú vị về bản thân. Hãy học cách trở thành một người dám mạo hiểm ở một vài lĩnh vực trong cuộc sống. Và tham gia một lớp học, học hỏi bất cứ điều gì mới mẻ, bạn sẽ khám phá ra nhiều điều khác lạ về mình.</span></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 2</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hình dung ra những mục tiêu cần đạt.</em></span></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Dĩ nhiên, chúng ta hiếm khi hoàn thành tất cả những mục tiêu mà mình đề ra. Nhưng nếu bạn muốn sở hữu một căn nhà, khởi đầu công việc kinh doanh, có con, hay du lịch – bất kể là mục tiêu nào, bạn hãy hình dung nó và ở một mặt nào đấy, nó sẽ giúp cho giấc mơ của bạn trở thành hiện thực.</span></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 3</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy liệt kê tất cả những thành tích mình đạt được. </em></span></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong suốt cuộc đời, ai cũng đều có những khoảnh khắc khó quên và luôn ấp ủ nó trong lòng. Cho dù đấy là kỉ niệm thời thơ ấu, một tấm hình về một thời gian hay địa điểm đặc biệt, một vật kỉ niệm hay là một phần thưởng mà ta đạt được, chúng ta đều có thể trưng bày những chiến thắng và thành công ấy trong tủ kính. Những thứ này có thể được đính (dán) ở trên một tấm bảng hay treo trang trọng trên tường.</span></div>
</div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"></span></span><br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 4</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy nhớ cảm ơn những người đã giúp đỡ bạn</em>.</span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;">
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Bạn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nếu bạn chúc mừng những thành công của người khác. Dù cho đó là con của bạn hay là một người nào khác, một người bạn cần một nơi nâng đỡ, hay một người nào đấy mà bạn khâm phục hoặc là đã giúp đỡ bạn, bạn sẽ học được rằng động viên tinh thần của người khác là một điều rất quan trọng lẫn cho cả bạn nữa. Có khả năng phát hiện ra những nguồn lực và thành công ở những người xung quang là một điều có ích.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 5</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hãy để giấc ngủ của bạn trở thành khoảng thời gian yên tĩnh và thảnh thơi</em>.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Bạn phải xử lí rất nhiều việc phức tạp trong ngày. Nhưng bạn nên cố gắng dành ra ít thời gian vào buổi chiều tối cho mình. Bạn phải học cách tạo ra một thiên đuờng cho mình, để chăm sóc cho bản thân. Nói tóm lại, nếu bạn không tạo ra được cảm giác bình yên cho mình thì sẽ là ai đây?</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 6</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Phác thảo ra những mục tiêu cá nhân của bạn. </em></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Ghi những mục tiêu ấy trên những tờ giấy nhỏ, hoặc dùng một hệ thống tương tự để liệt kê chính xác những gì bạn muốn làm trong cuộc sống của mình. Như thế này bạn có thể dễ dàng cập nhật và thay đổi nó thường xuyên. Cuộc sống của chúng ta luôn trong trạng thái vận động, vì vậy mục đích của chúng ta cũng sẽ có nhiều thay đổi.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 7</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Đơn giản hóa cuộc sống của bạn</em>.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Khi bạn học được cách mở rộng không gian sống của mình, bạn sẽ biết được mình có thể ưu tiên cho nhiều thứ khác trong cuộc sống nữa. Bạn có thể giữ mãi trong lòng điều gì đó thuộc về quá khứ.Nhưng nếu bạn học cách cho đi những gì thuộc về vật chất, bạn sẽ nhận ra rằng điều duy nhất níu giữ bạn được lại chính là… BẠN!</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 8</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Đừng đầu hàng! </em></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Đôi lúc ta trở nên ngu ngốc, phạm sai lầm, và cảm thấy xấu hổ, hoặc nhầm lẫn trước mặt nhiều người. Và như thế… thì sao nào? Đa số mọi người đều cảm thấy như vậy. Thật là hiếm có người nào chưa bao giờ phải nếm trải những rủi ro. Điều tốt nhất nên làm là kiên trì ngay từ khi bắt đầu công việc. Có thể chúng ta không thích nó nhưng một khi chúng ta hoàn thành, chúng ta sẽ lạc quan hơn về bản thân vì đã hoàn chỉnh nó và thực hiện được lời hứa của mình.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 9</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hàn gắn lại những thỏa thuận đã bị phá vỡ.</em></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Nếu quá khứ đang ngăn cản bạn làm điều gì mà bạn muốn, bạn cần phải vượt qua những khó khăn đó trước khi tiến lên phía trước. Hãy suy nghĩ đến những lời thất hứa hay lời thề mà bạn cần hoàn thành. Hay có thể chỉ là một cú điện thoại mà bạn chưa gọi. Trong bất kì trường hợp nào, bạn cũng phải nhớ điều chỉnh cách nhìn của mình. Thỉnh thoảng sự việc sẽ không được như ta mong muốn, nhưng chúng ta có thể học cách làm chủ cảm xúc của mình và thay đổi quan điểm cho phù hợp. Chúng ta không thể điều khiển sự việc hoặc người khác, nhưng thông qua cách dung hòa điểm nhìn của bản thân – hậu quả của bất kì tình huống nào cũng sẽ trở nên đỡ u ám hơn chúng ta tưởng tượng.</div>
</span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 24px;"><div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<strong style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Bước 10</strong>: <em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Eleanor Roosevelt đã từng nói: “Không một ai có thể làm cho bạn cảm thấy mình thấp kém nếu không có sự đồng ý của bạn”. </em></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Bạn cần phải trở thành người bạn tốt nhất và cổ động viên nhiệt tình nhất cho chính mình. Mọi người đều cần có người ủng hộ, và nếu bạn chẳng may không có, thì bạn hãy tự thân vận động! Hãy cổ vũ cho chính mình.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
Khi người nào nói điều gì xấu hay làm bạn yếu lòng, hãy cố gắng nhìn vào những lời nhận xét ấy một cách tích cực. Nếu trong lời đánh giá ấy có chỗ đúng sự thật, hãy chấp nhận nó. Và hãy thử tìm hiểu tại sao người ta lại đưa ra lời phê bình ấy. Có thể nó không có cơ sở, và trong trường hợp đấy, bạn cần phải nhận ra rằng những người khác cũng đang có những ức chế và lí do cản trở họ khám phá ra tiềm năng của mình.</div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
ST</div>
</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-64512977164086065932012-10-06T14:06:00.001+07:002014-03-20T19:24:28.458+07:00Nếu chỉ còn một ngày để sống . . .<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; line-height: 24px;"><em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"> Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, thì ngày mai sẽ chỉ còn trong tưởng tượng !!!</span></span></em></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma; line-height: 24px;"><em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><br /></span></span></em></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: 'book antiqua', palatino; font-size: large; line-height: 24px;"> Ngày mai, không biết rằng hoa có sẽ nở, gió có sẽ reo, và nắng có sẽ vàng . .</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"></span></span><br />
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; text-align: left;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Ngày mai, không biết biển có ôm ấp hoài con sóng, mây v</span><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">à núi có còn lững thững bên nhau và đường chân trời có còn xa hoài tít tắp.</span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Ngày mai . . .</span></em></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><br /></span></em></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Không biết con có còn được về bên mẹ.</span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Và rồi đôi bạn có còn sánh bước bên nhau.</span><br style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;" /><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">Hay đôi tình nhân có còn chia chung một bờ vai để nương tựa.</span></span></div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: 'book antiqua', palatino;"><br /></span></span></div>
<div style="font-family: arial, verdana, tahoma; margin-bottom: 12px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><em style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống . . </em></span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Những đứa con sẽ tìm về với mẹ, nơi tình thương đã lâu rồi đóng bụi mịt mờ thời gian, nơi hơi thở trẻ thơ đã lạnh vùi trên những khung trời kí ức . . </span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><br /></span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
</div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Hai người bạn sẽ dắt bước nhau đi những con đường đã quen lắm ngày qua ngày, những hờn giận nhỏ nhen sẽ lùi về để vững chắc lòng tin dìu đường ta bước . . </span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"><br /></span></span></div>
<div style="font-family: Arial, sans-serif; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span style="font-family: 'book antiqua', palatino; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;"> Cô gái sẽ lại tựa đầu vào vai chàng trai mà thủ thỉ, mà hít hà hơi ấm tưởng chừng đã bỏ quên vì ngày trôi vội vã ta vô tình đi lướt qua nhau…. </span></span></div>
<br />
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: 'book antiqua', palatino;"> ST</span></span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; line-height: 24px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;">
</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-5553653424784619452012-10-04T10:27:00.000+07:002014-03-20T19:14:40.837+07:00Bức Tranh Bị bôi Bẩn<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><i>Có những điều tồi tệ xảy đến với ta khiến ta gần như sụp đổ. Nhưng điều đó biết đâu lại mang đến cho bạn những may mắn bất ngờ khác.</i><br /><br /><i> Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc. Ðể tránh sự ồn ào náo nhiệt của cuộc sống thường nhật, chàng dựng một khung vẽ rộng 30 mét vuông trên sân thượng một tòa nhà cao tầng lộng gió. Người họa sĩ làm việc miệt mài suốt nửa năm. Chàng say mê bức họa tới mức quên ăn quên ngủ. Khi bức tranh hoàn thành, nó sẽ đưa tên tuổi của chàng sống mãi với thời gian.</i><br /><br /> Một buổi sáng nọ, như thường lệ, chàng họa sĩ tiếp tục hoàn chỉnh những nét cọ trước sự trầm trồ của hàng chục du khách tham quan. Tuy nhiên sự có mặt của đám đông không hề ảnh hưởng tới họa sĩ. Chìm đắm trong cơn say mê điên dại, chàng ngây người nhìn ngắm thành quả lao động sáng tạo của mình.<br /><br /> Cứ thế, chàng từ từ lùi ra xa để chiêm ngưỡng bức tranh mà không biết rằng mình đang tiến tới mép sân thượng. Trong số hàng chục người khách tham quan đang bị bức tranh hút hồn, chỉ có vài người phát hiện ra mối nguy hiểm đang chờ đón người họa sĩ: chỉ lùi một bước nữa là chàng sẽ rơi tõm xuống khoảng trống mênh mông cao cả trăm mét.<br /><br /><i> Tuy nhiên, không ai có can đảm lên tiếng vì biết rằng một lời cảnh báo có thể sẽ khiến người họa sĩ giật mình ngã xuống vực thẳm.</i><br /><br /><i> Một sự im lặng khủng khiếp ngự trị trong không gian. Bất chợt một người đàn ông tiến tới giá vẽ. Ông ta chộp lấy một cây cọ nhúng nó vào hộp màu và bôi nguệch ngoạc lên bức tranh. Một sự hoàn mỹ tuyệt vời đã bị phá hủy. Người họa sĩ nổi giận, anh ta gầm lên đùng đùng lao tới bức vẽ, giật cây cọ từ tay người đàn ông nọ. Chưa hả giận, người họa sĩ vung tay định đập cho người đàn ông nọ một trận. Tuy nhiên, hàng chục người xung quanh cũng đã kịp lao tới, giữ lấy người họa sĩ và giải thích cho anh ta hiểu tình thế.</i><br /><br /> Rồi một vị cao niên tóc bạc phơ đến bên chàng họa sĩ và nhẹ nhàng nói:<b><i>"Trong cuộc đời, chúng ta thường mải mê phác ra những bức tranh về tương lai. Tuy rằng bức tranh đó có thể rất đẹp, rất quyến rũ nhưng chính sự quyến rũ, mê hoặc về những điều sắp tới đó thường khiến chúng ta không để ý tới những mối hiểm họa gần kề, thậm chí là ngay dưới chân mình".</i></b><br /><br /><i>Vậy nên, nếu như có ai đó bôi bẩn, làm hỏng bức tranh về tương lai mà ta dày công tô vẽ, xin bạn chớ nóng vội mà oán giận. Trước tiên hãy xem lại hoàn cảnh thực tại của chính mình. Biết đâu một vực thẳm đang há miệng chờ đón ngay dưới chân bạn.</i></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><i><br /></i></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><i> ST</i></span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-28946111827307430362012-10-01T08:32:00.002+07:002014-03-20T19:22:35.362+07:00Cuộc Sống !<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: 'times new roman';"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><i style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><i style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="color: darkorange;"><b> </b> </span>Có bao giờ, trong nhịp sống hối hả và bộn bề này bạn lại thôi chạy đua với thời gian, bạn dừng lại, để suy ngẫm lại mọi việc rồi nhìn lại những điều đã qua, cảm nhận những sắc màu khác nhau trong cuộc sống của bạn mà đôi khi vì vô tình bạn đã bỏ qua nó chưa?</i></span></i></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: 'times new roman';"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: darkorange; font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"><b style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><i style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><i style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><br /></i></span></i></b></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> Ngày nay chúng ta muốn tồn tại được ở đời này thì chúng ta phải biết hòa mình vào nhịp sống hối hả, lắm bon chen và bận rộn ngoài kia, chính vì thế mà đôi khi chúng ta đánh mất đi những những phút giây thư thái hay gọi là khoảng lặng để cảm nhận hương vị cuộc sống. Vì chúng ta cứ mải miết chạy theo cuộc sống này, những lo toan thường nhật, làm ta quên đi cái quan trọng là khoảng lặng trong tâm hồn mình. Những khoảng lặng ấy có thể giúp chúng ta nhìn lại mọi việc, ngẫm về những gì đã qua, để có thể định hướng bước đường mà mình đang và sẽ đi. Giúp cho ta lấy lại trạng thái cân bằng sau những lần vấp ngã và suy sụp. </span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><br /></span></span></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> Những khoảng lặng của tâm hồn giúp ta có được những phút giây thư giãn, cho tâm hồn có được những khoảng bình yên vốn có trong cuộc sống. Và những khoảng lặng trong tình yêu cũng như thế nó giúp cho ta nhìn lại mình một cách chín chắn hơn về tình yêu của mình để rồi ta sẽ biết được mình sẽ phải tiếp tục như thế nào với tình yêu ấy. Nhìn một cái chung thì tất cả những khoảng lặng giúp cho con người chúng ta có thể cảm nhận được hương vị cuộc sống một cách đầy đủ, ý nghĩa hơn.</span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span class="Apple-style-span" style="color: green; font-family: Arial;"><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /></span><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #333333; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> Và trong cuộc sống này, mỗi chúng ta có một cách riêng để cảm nhận cái gọi là hương vị của cuộc sống và tôi cũng như vậy. Như một chút không khí trong lành, rồi lắng nghe những thanh âm du dương của sáng ban mai sẽ giúp cho ta cảm thấy thư thái hơn, rồi sẽ có một tinh thần tươi khỏe hơn để bắt đầu một ngày mới bận rộn. Một tách café tại góc quán quen vào những ngày cuối tuần sẽ giúp ta thoát khỏi những ồn ào ngoài kia, những dòng người xe qua lại đông nghẹt. Đôi lúc thả hồn mình theo một bản nhạc sẽ giúp cho tâm hồn mình thanh thản hơn. Một chút không gian yên tĩnh, để ra tự ngẫm, nhìn lại sau những vấp ngã rồi sẽ bước tiếp với những bước đi vững chắc và tự tin.</span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span class="Apple-style-span" style="color: green; font-family: Arial;"><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /></span><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #333333; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> Từ đấy cho ta thấy, những khoảng lặng là điều tất yếu không thể nào thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Thế nhưng đôi khi vì vô tình bạn hay tôi lại quên đi nó. Nó sẽ giúp cho chúng ta có những phút giây tâm để suy nghĩ mọi việc, nhìn lại những gì đã quen để rồi ta sẽ biết những bước tiếp theo phải bước thế nào phải làm gì con đường ta đang đi. Vì thế chúng ta hãy cố tìm cho mình những khoảng lặng, đó chính là một cách thưởng thức cuộc sống quanh ta.</span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #333333; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"><br /></span></span></span></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #333333; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> </span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #333333; font-family: Arial;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: green;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial;"> ST</span></span></span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-38623175616832115162012-09-28T19:44:00.000+07:002014-03-20T19:23:01.610+07:00Đừng Nói Nghịch<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn bảo: "Vách tường trắng". Họ nói:
"Đen". Bạn nói: "Trời mưa". Họ cãi: "Nắng". Bạn bảo
quẹo bên phải. Họ đáp bên trái. Bạn bảo đi chợ. Họ nói không. Bạn bảo ở nhà, họ
nói không. Thứ người kì quái hay nói nghịch đó, chúng tôi muốn bàn riêng với bạn
về họ. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong câu chuyện, sở trường của họ là nói nghịch lại ý của kẻ khác. Đầu
óc của họ là một thứ "máy nói nghịch". Vừa nghe thiên hạ quả quyết một
điều gì, tức tốc họ quả quyết điều nghịch lại hẳn. Lối nói chuyện chướng đời
như vậy, là lối chỉ gieo ác cảm và bất mãn thôi. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nói chuyện có ý lưu chuyển tư
tưởng cho nhau, cảm thông những tâm tình cho nhau, để được sự đồng ý, đồng cảm
và do đó có thú vị. Người ta nói chuyện, hoặc để tính làm công việc gì, giải
quyết một vấn đề nào, cần sự tìm hiểu quan điểm của nhau, cố gắng nhận lí lẽ của
đối phương để giúp nhau đi đến chân lí. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Người ta cũng nói chuyện để giãi bày
tâm sự, để tiêu khiển sau những giờ làm việc mệt mỏi. Người nói nghịch, không
biết rõ tâm lí này nên làm cho câu chuyện nặng nề. Bạn bàn tính công việc gì
quan hệ với họ, họ gạt ngang ý kiến của bạn. Chúng tôi có thiện cảm với con người đó được
không?</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Có nhiều nguyên nhân đưa họ đến chỗ có đầu óc khờ dại ấy. Có người
hay nói nghịch, vì tính khí tự nhiên thích phản đối. Có khi họ không có thâm ý
gì ác độc cả. Bạn rủ họ đi dạo, họ nói không. Nói không, nhưng có thể lát sau vẫn
có thể họ đi dạo ngoan ngoãn với bạn. Có người hay nói nghịch, vì quá giàu tự
ái.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Họ thấy trong thái độ nhìn nhận sự quả quyết của bạn, có cái gì khiến họ hạ
mình xuống, tỏ ra mình không thông thái, nghèo kinh nghiệm. Nhiều khi, có ý thức
rằng, bạn nói trúng lý, nhưng họ vẫn lắc đầu bảo bạn nói bậy để gọi là giữ thể
diện cho mình. Có thứ người, nói nghịch vì thiếu can đảm.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi bàn chuyện với bạn, họ ít khi
ngó ngay mắt bạn. Khi nào mắt bạn gặp mắt họ, là họ đảo chỗ khác, tinh thần
nhát đảm ấy ảnh hưởng đến tâm tánh của họ, nên khi nghe bạn nói điều gì, họ
không đủ dũng khí để chịu bạn nói trúng nên phải cãi lại, có khi miễn cưỡng
nhưng vẫn cãi. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Đáng lẽ vì yếu tinh thần, họ đừng bẻ lời người ta, nhưng quái lạ:
họ cho sự hạ mình, đồng ý với kẻ khác là việc khó làm quá, nên họ tránh bằng
cách nói nghịch. Có hạng người nói nghịch đáng ghê tởm, là nói nghịch để thỏa
mãn tánh ham cãi lộn của mình. Họ lấy làm khoái trá trong việc bài bác ý kiến của
kẻ khác và sung sướng cãi lý qua lại với người nghịch quan điểm với mình. Người
ta cũng hay nói nghịch, vì quá dè dặt. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Không thể kể hết cùng bạn những thứ người nói nghịch.
Mà tưởng không cần kể hết làm gì. Vài gương trên cũng cho bạn thấy, sự nói nghịch,
tự bản chất chống lại với tinh thần nói chuyện và con đẻ của nó, bao giờ cũng
là hiểu lầm, ác cảm. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nếu trong thời gian qua, đã nhiều lần bạn mất thân tình vì ba tấc lưỡi,
thì xin bạn đừng ngả lòng. Bạn cố gắng phục thiện, và sửa lỗi, đó là bạn tiến tới
trong việc tu thân rồi. Hiện giờ, chung quanh bạn, có biết bao người muốn đẹp
lòng thiên hạ mà hễ nói chuyện là nói nghịch. Còn bạn muốn sữa mình để nói chuyện
duyên dáng thì một ngày gần đây bạn sẽ bặt thiệp. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Đọc Benjamin Franklin người
ta thấy ông tự nhủ rằng, lúc còn trẻ tuổi, tánh tình ông rất khó chịu, hay cãi
bậy, thích nói nghịch, bị nhiều người ghét. Nhưng nhờ ông tự kiểm, tu thân, biết
trừng trị ba tấc lưỡi, sau thành một người có nhân cách đáng phục. Bạn hãy bắt chước
con đường phục thiện của Franklin. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Muốn thuyết phục một người hay nói nghịch, bạn
nên theo vài quy tắc này. Nếu người nói nghịch là người có đầu óc lành mạnh,
thì bạn dùng lời nói êm dịu dẫn dụ họ, chuyển tư tưởng của họ cho thành tư tưởng
của bạn. Bạn hãy tập nói khiêm tốn như Franklin: Tôi thiết tưởng, hình như có lẽ
là... </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Những lối nói này làm cho người nói nghịch ít có cơ hội nói: không, và nhờ
vậy, họ dễ dàng trả lời "Vâng" với bạn... Tốt hơn hết, là bạn đừng trả
lời dài dòng. Họ có cộc lốc, trả lời "không" cùng bạn, bạn nên làm
thinh, họa may còn giữ thiện cảm được với họ. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày </span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-35958067682168449252012-09-26T10:16:00.001+07:002014-03-20T19:15:34.190+07:00Đừng Chỉ Trích<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong khi phán đoán theo tinh thần khoa học thì hay
lắm, nhưng chúng ta thiếu hẳn bí quyết này mà lại rất giàu tật chỉ trích. Chúng
ta chẳng khác nào con rắn độc đối với tâm tưởng, lời nói, hành vi, thái độ, điệu
bộ, nét cười của bất cứ ai ta gặp trên đường đời.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nói chuyện với
kẻ khác ta chê họ nói bậy, ít học, thiếu kinh nghiệm, nên câu chuyện không sâu
sắc. Chúng ta lấy làm sung sướng cười chê những tâm tưởng của kẻ khác mà chúng
ta được biết nhờ sách báo. Người đối thoại với chúng ta, lỡ nói sai điều gì,
nói không thông một danh từ ngoại quốc, hay nói bằng một giọng chói tai, là
chúng ta xịt xọt, rùn vai, tỏ thái độ bất mãn.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"> Người bên cạnh
chúng ta, làm việc c</span><span class="Apple-style-span" style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 19px; line-height: 21px;">hi có không thành công, chúng ta đem khuyết điểm ra bàn tán
cùng kẻ khác bằng giọng mỉa mai. Người bạn thân của chúng ta, đôi khi vì thân mật
với chúng ta, mà ra vẻ lố lăng, chúng ta gắt gỏng cảnh cáo sự khiếm nhả khiến họ
ngượng nghịu và buồn rầu.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span class="Apple-style-span" style="font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 19px; line-height: 21px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Thiệt không kể hết những trường hợp, chúng ta nhả nọc
độc để làm lu mờ những nét hay, đẹp ở kẻ khác. Thay vì nhận chân giá trị, gạn lọc
những khuyết điểm ra để học những ưu điểm của người. Chúng ta không lo hái bông
hường mà mãi càu nhàu rằng cây hường nhiều gai.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Có khi chúng
ta giả bộ khen ngợi một hai ưu điểm nào đó, rồi chúng ta đả kích nặng nề. Đầu
óc chúng ta là thứ đầu óc kỳ lạ, tự nhiên thích chỉ trích cả những khi chúng ta
không hiểu biết gì hết. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Sống dưới bất kỳ một chế độ nào, gặp bất cứ ai,
chúng ta đều có cái để bất mãn và lúc nói ra là để bôi lọ hành vi, lời nói của
kẻ khác. Có khi, chung ta nông nổi đến đỗi, vừa chỉ trích, vừa tố cáo sự thất học,
thiếu kinh nghiệm, nghèo xã giao và kém đức tính của mình. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Có ai làm mất lòng chúng một chút, vô tình buông cho
chúng ta vài tiếng thiếu nhả nhặn, là chúng ta nghe thấy đau xót thấu tận gan
ruột. Chúng ta mỉa mai lại, than oán lại cho đã cơn hiềm thù. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi chúng ta gieo nọc độc nơi kẻ khác, người nghe của
chúng ta tự nhiên nghi ngờ ta, dù ta tỏ ra có thiện cảm với họ cách mấy. Họ tự
nghĩ, bây giờ, trước mặt họ, ta nói xấu kẻ khác, thì rất có thể khi vắng họ, ta
chỉ trích họ như mọi người. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Đối với người học rộng giàu lương tri, ta càng chỉ
trích thiên hạ, càng bị họ khinh rẻ, tại sao? Vì họ thấy những đầu óc chỉ
trích, là những đầu óc kém khôn ngoan. Đúng vậy, trên đời "Nhân vô thập
toàn" Không có gì tuyệt đối dưới bóng mặt trời, thì đừng mong tìm gặp những
người hoàn toàn tài đức. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Hơn nữa, những việc làm ta bất mãn, thường xảy ra do
hoàn cảnh. Nếu ta không để những cái "tùy" cái "tại" mà
nghiêm khắc kết án, thì ta chẳng tỏ ra mình quá nông quá cạn ư? Nếu ta nói rằng,
tại tánh của mình, thì càng đáng tiếc. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi len lõi với đời, chúng ta gặp nhiều điều ngang
trái. Biết bao lần một đầu óc rất khôn ngoan thấy vậy, muốn làm như vậy mà
không được, hay làm nghịch lý mình.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trước ta, đã
có thiếu gì tâm hồn có chí hướng, nhiệt tâm, họ muốn cải tổ nắm quyền hành
nhưng vẫn không đạt được chí nguyện. Thấy cái gì trái mắt là chỉ trích. Người
sâu sắc, họ coi thường những bộ mỏ nói tía lia, trọng phục những người không
nói mà làm. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Chỉ trích là thuốc đầu độc những đầu óc có sáng kiến,
có chí hướng, Cho nên, nếu bè bạn chúng ta nhắm một tương lai nào đó, có những
trù tính hay, họ không bao giờ bàn tính với tạ. Ai lại đi xây dựng với người chỉ
biết phá hoại? <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Quả dư luận cũng phải có một sức mạnh gì, nên Pascal
mới gọi nó là chúa tể của thế gian. Vả lại, ở đời, nếu không mua bạn được, thì
ít ra đừng mua thù thì mới gọi là khôn ngoan chớ. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Ta muốn mua lòng người để thành công, thì ta phải
tránh tật xấu động trời ấy. Khi rủi đàm luận với một người có đầu óc chỉ trích,
ta nên đối xử khôn ngoan, dè dặt. Nếu họ chỉ trích ta, ta đau xót thiệt, nhưng
nên nhịn là hay nhất. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-20527487733542034662012-09-25T09:20:00.000+07:002014-03-20T19:20:52.460+07:00Đừng Tự Quảng Cáo<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Thứ người mà chúng tôi bàn với bạn đây là thứ người
hay khoe. Theo bác sĩ Freud, trong con người có hai bản năng chính là: tình dục
và tôn ngã. Bản năng "tôn ngã" là bản năng làm cho con người thấy
mình quan trọng và muốn cho ai nấy đều nhận thấy giá trị của mình. Người hay
khoe, là người nô lệ bản năng này nhiều nhất.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Ở người khác, có biết bao điều
hay đẹp đáng ca tụng, họ ngó bằng cặp mắt thờ ơ. Chỉ cá nhân họ, là họ thờ phượng
và cho là đáng nói thôi. Người hay khoe khoang. Không phải tự ca tụng một hai lần,
mà cả khi bàn chuyện cùng kẻ khác. Gặp bạn, họ sẽ hỏi về sức khỏe, về thành
công, về gia đình, về tương lai của bạn ư? </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn đừng mong: Họ sẽ nói cho bạn biết
rằng, họ lên cân, ăn ngủ ngon, công việc làm ăn của họ rất phát đạt, gia đình của
họ là một tổ uyên ương lý tưởng, và ngày mai của họ dệt đầy những mộng huy
hoàng. Họ có cả một nghệ thuật quảng cáo.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Gặp chúng tôi, họ khen tài trí của bạn,
bảo rằng bạn học rất nhanh chóng đậu bằng cấp cao và họ cũng ca tụng những đức
tính của bạn, nhìn nhận duyên sắc và thuật xã giao của bạn. Nhưng họ có ý khen
bạn chỉ để cho chúng tôi ca tụng lại họ. Không thua gì Nguyễn Du, muốn cho tài
sắc Kiều nổi bật lên thì tả tài sắc Vân trước, họ nhấn mạnh rằng, bạn có nhiều
ưu điểm đáng phục lắm, nhưng dù sao họ cũng ăn đứt bạn. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Họ không ngần ngại cho
chúng tôi biết, tinh thần của họ rất mẫn tiệp, óc phán đoán rất đứng đắn, não
nhớ như đinh đóng, trí tưởng tượng họ dồi dào và họ có đức này, đức nọ. Tất cả
làm cho họ được nhiều người thương và cộng tác, nên họ luôn thành công. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Raymond de Saint Laurent nói:
"Tôi đã thấy một người nói huyện hay khoe, vừa già hàm vừa ngóc đầu lên và
ngóng cổ tới trước để khoe cà vạt của mình". Chúng tôi tin lời ông nói, họ
dám làm những việc kỳ quái giữa đám đông, miễn khoe khoang được mình thì thôi. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nếu người hay khoe có ăn học khá, thì sự tự quảng cáo của họ có vẻ kín đáo hơn,
nhưng dù kín đáo, nó cũng để bộc lộ một phần nào chân tướng của người thèm khát
lời khen. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Phải chân thành nhận rằng, trong cuộc sống, chúng ta không
khỏi có lần khoe khoang mình, tự quảng cáo mình để ăn mày sự khen ngợi của kẻ
khác. Đó là chúng ta đã phạm trọng tội đối với luật nói chuyện, thứ luật buộc sự
quên mình. Chúng ta không thích người hay khoe, cho rằng họ nói những điều
không ăn thua gì tới mình. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Vậy xin bạn hãy tiết kiệm những lời khoe khoang. Bạn
là người có giá trị, bạn hãy tự biết. Đời có biết bạn hay không, mặc họ. Bạn
hãy tập quân tử cả những khi bạn bị kẻ khác hiểu lầm. Thời gian bị hiểu lầm qua
đi, và người ta sẽ hiểu rõ bạn bằng lời nói đứng đắn và nếp sống đường hoàn của
bạn: Uy tín của bạn sẽ gia bội. Nếu bạn sợ người ta không biết mình và đi khoe
khoang, vô tình bạn dìm danh giá của bạn xuống vũng bùn. Tâm lý con người bạn
biết, là thứ tâm lý ghanh tỵ.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Vậy muốn mua thiện cảm khi nói chuyện, nhất định bạn phải
tránh những lời khen mình. Còn bạn phải đối xử thế nào với người hay khoe. Trước
hết xin bạn để ý tâm lý thẩm sâu này của họ. Những kẻ thiếu chí khí, nghe trống
rỗng trong tâm hồn, cần dư luận. Họ đáng thương hại vì quá yếu đuối. Họ lúc
nào cũng đặt cái hư vinh của mình nơi chót lưỡi của kẻ dua nịnh ở xung quanh.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Để
được lời khen ngợi, họ dùng đủ mọi phương cách phơi trãi cái tôi của mình ra
ánh sáng. Họ dám đổ bạc đống ra để mua chức vị, làm nghề mà họ có dịp ăn nói
trước nhiều người, và nhờ những kẻ này, "thằng tôi" của họ được nổi bật
lên. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Biết tâm lý căn bản ấy của họ, là bạn có trong tay cả chục cách lấy lòng họ.
Nội cái, bạn làm thinh lắng tai nghe những lời trường gian đại hải họ nói, để
khoe mình đó, cũng đủ khiến bạn trở thành bạn thân của họ rồi. Không phải đi ủng
hộ hay kích động những tật xấu thường có của những người hay khoe.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Song nếu muốn
khỏi làm mất thiện cảm của họ, bạn nên tránh xa những đố kỵ ra mặt, nên tỏ ra
khoan hồng trước các tật; hay thay đổi, ganh tị, châm biếm, nhạy cảm, háo danh,
hung ác, lóc chóc, đa ngôn, thèo lẻo, nhẹ dạ của họ. Những khi họ để bại lộ những
tật xấu này trong lời nói, thì xin bạn đừng ngạc nhiên và cho thông qúa phản đối
lại, chắc chắn chạm tự ái của họ, do đó bạn bị họ ghét. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi người hay khoe
khoang gặp hoàn cảnh nguy nan đến thở than với bạn thì bạn có thể thoa dịu tâm
hồn họ bằng cách gợi cho họ thấy danh dự của họ sẽ được nhiều người kính trọng.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Lẽ tất nhiên, đối với người khoe mà bạn chân thành khen họ thì tưởng trên trần
này không có gì làm cho họ sung sướng bằng. Bạn gãi ngay chỗ ngứa của họ, là
lúc nào họ cũng muốn tìm gặp bạn. Tuy nhiên, bạn đừng quá nông nổi coi họ như một
tri âm, tri kỷ gì, vì họ có tánh hay thay đổi. Bất cứ ai khen họ đều coi là bạn
thân và nếu khen họ rồi chê họ thì họ có ác cảm dễ dàng.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-89086770677056634342012-09-25T09:08:00.000+07:002014-03-20T19:15:47.883+07:00Đừng Cướp Lời<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khỏi cần nói, bạn đã biết nói chuyện nghĩa là trao đổi
với nhau. Một người giãi bày tâm sự hay thuyết trình tư tưởng của mình xong, rồi
mới tới người khác. Nhờ sự luân phiên này, hai đầu óc mới hiểu nhau, hai quả
tim mới thông cảm nhau và câu chuyện mới thú vị. Nhưng tiếc làm sao, nggười cướp
lời bất kể điều hệ trọng này. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong cuộc nói chuyện, họ muốn nói chuyện một
mình,muốn làm một nhà diễn thuyết, bắt ai nấy phải nghe. Bởi sự hăng hái vô lễ
chạy rần rần trong đường gân thớ thịt của họ, thúc đẩy họ chận lời của kẻ khác,
để nói cho thõa thích. Bạn có một tin về chiến sự rất hay, muốn thuật lại cho họ,
bạn vừa nói vài tiếng là họ chụp lời bạn và "thuật" tiếp, làm bạn ngượng
ngiu. "cụt hứng". Bạn đang cắt nghĩa cho ai một phương pháp doanh
nghiệp hay một bài toán triết học nào đó, họ chận lý luận của bạn lại, bảo nói
bậy, để họ đính chính và cắt nghĩa cho.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong gia đình có việc bất mãn nhau, người
chồng mới cất giọng la vợ, với điệu táp ngược bảo chồng im miệng để bà nói cho
mà nghe. Bà nói chưa đầy chục tiếng chồng hớt lý luận của vợ và ông thuyết như
mưa. Giũa một đám đông bạn và chúng tôi bàn chuyện hàn huyên hay công việc làm
ăn với nhau. Người cướp lời ở đâu cũng biết chạy lại, Không cần xin lỗi hỏi bạn
lung tung, rồi quay qua chúng tôi để khoe vật này vật kia của họ. Có rất nhiều
nguyên nhân làm cho người ta khi nói chuyện hay cướp lời kẻ khác. Thiếu trầm
tĩnh. Có người không bao giờ để kẻ khác nói hết ý vì có tính nóng, thiếu điềm đạm.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Lúc kẻ khác nói có một đôi điều họ biết, tự nhiên họ thấy cần nói ra cho lẹ. Và
bởi thiếu tự chủ để chờ đợi, nên họ giựt lời. Nếu đối phương có ý kiến chống chọi
với họ, họ nóng nảy chận lời hơn nữa. Trong cuộc giao tế hằng ngày, có biết bao
người nói chuyện thiếu trầm tĩnh này. Họ hớt lời nói trên môi của kẻ khác, mà
còn trợn mắt, gật đầu lia lịa, tất cả biểu lộ một tâm hồn thiếu hẳn sự tự chủ
và làm nô lệ một cách khắt nghiệt cho thần kinh hệ.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Người cướp lời chúng ta, chỉ
quá say mê với một hai quan niệm nào đó. Chúng tôi có một người anh bà con rất
say mê Kinh Thánh. Nhiều khi đến thăm anh, chúng tôi muốn nói với anh nhiều điều
quan hệ về nghề văn, về cuộc làm ăn, nhưng chúng tôi phải thất vọng, vì anh cướp
lời chúng tôi, để giảng hết việc Thiên Chúa tạo A Dong đến No E đóng tàu, rồi
anh tính Giêsu sinh ra năm mấy, Thánh Gioan tông đồ viết Kinh Khải truyền ở
đâu. Toàn là những vấn đề hay, nhưng phiền là anh chỉ nhớ có bấy nhiêu đó, và
muốn ai nói chuyện với anh, thì phải bàn về những chuyện đó. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Chung quanh chúng,
ta có biết bao người như thế. Trong đầu họ có điều gì say mê, thì tất cả những
tâm tình ý tưởng của kẻ khác đều phụ thuộc. Họ bắt thiên hạ phải im đi, để họ
bàn hết người yêu của họ đến những vật họ trìu mến va những môn họ sở trường.
Có người muốn chặn đứng câu chuyện của ta chỉ vì họ không có can đảm làm thinh.
Họ thấy trong thái độ ấy, có cái gì tỏ ra rằng, họ ngu dốt, nếu tôn bạn lên bực
thầy, khiến họ đau xót nên họ cũng ừ ào với bạn, rồi giật lời bạn, để nói khác
điều bạn quả quyết một chút.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi nói như vậy, họ tưởng mình khỏi mất thể diện,
vừa học thêm điều mới lạ, mà vừa chứng tỏ cho kẻ nói với mình biết rằng, mình
không hẳn ngu dốt. Rất thường, là hạng người cướp lời để khoe khoang. Họ lấy những
cuộc nói chuyện làm cơ hội thuận tiện. Ai đàm thoại với họ, không sao tỏ bày
tâm tưởng của mình được. Tâm hồn họ nóng nảy, muốn đưa ra ánh sáng vốn học và
tài ba của mình, nên thúc đẩy họ chận họng người đối thoại để khoe những thành
công, những kiến thức đó. Bạn biết tật háo danh cũng mạnh như bệnh dâm dục. Nên
người cướp lời, thường không để cho kẻ đối thoại bàn luận lâu. Họ cố gắng giật
cơ hội để nói, hầu mua lấy sự tán thành và khen ngợi. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong khi họ muốn bộc lộ
cõi lòng như vậy, kẻ khác nói với họ điều gì, dù quan trọng đến đâu, họ cũng
không đếm xỉa. Thì họ cũng ừ ừ vậy, nhưng đầu óc họ đang sắp đặt chuyện để nói,
và có cơ hội là họ chụp lời bạn để thuyết ngay. Xin bạn cho chúng tôi khỏi kể
thêm những nguyên nhân khác, khiến nhiều người hay cướp lời người khác. Ngần ấy
cũng cho bạn thấy sự bất lễ và sự va chạm lòng tự ái thiên hạ của họ rồi.</span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Họ vô
tình, độc đoán, chiếm đoạt quyền nói trong câu chuyện, tức là khiến kẻ này bất
mãn. Chúng tôi tin bạn là người có lương tri, không cố ý sa vào những lỗi lầm của
những hạng người này. Nhưng bạn nên đề phòng, kẻo đôi khi vì nóng tính mà chạm
tự ái kẻ khác. Bạn nói là bạn cố ý cho họ đồng ý với bạn, có cảm tình với bạn.
Mà bạn làm thinh họ cũng thích bạn lắm. Làm thinh thì khỏe hơn nói, sao bạn
không chọn mánh lới sau này. </span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Từ đây xin bạn điềm đạm trong lúc nói chuyện nhé.
Hãy dán câu này trước bàn viết của bạn: "Cướp lời người, chẳng những gây
ác cảm, mà còn tổn hơi và sau cùng bị mọi người xa lánh".<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-64260425462733544422012-09-24T09:24:00.000+07:002014-03-20T19:16:22.793+07:00Đừng Kiểu Cách<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Không có gì bực mình, gượng nghịu cho bằng nói chuyện
với một người kiểu cách. Nó là kẻ thù của đức tự nhiên. Họ muốn cho câu chuyện
của mình có nét đẹp, nhưng họ lại thi hành một tật xấu nghịch hẳn bản chất của
nó. Họ chê những thiên hạ đều dùng, cách phát âm, cách phô diễn của kẻ khác. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Họ cần làm cho mình nổi bật lên giữa mọi người, bằng
cách ăn nói cho "xứng đáng" với mình, ăn nói cho "trúng điệu".
Thế là họ kiểu cách từ việc xử dùng danh từ đến cách phô diễn tư tưởng. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Ngày xưa Molìere đã ngạo nghễ những bà gọi cái kiếng
là "cố vấn của duyên dáng", thế mà nói kiểu cách cũng chưa bị tiêu diệt.
Xung quanh bạn và chúng tôi, loại người ấy đang hãnh diện và làm khổ bất cứ ai
họ bàn chuyện. Muốn nói với bạn rằng, trời không nắng, họ đạo mạo nói: "Ối
trời ơi! <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nay muốn phơi đồ mà con quạ vàng cứ ẩn núp đâu không
thấy nhan diện của nó". Bạn hỏi cha mẹ còn không thì bạn sẽ nghe họ đáp trịnh
trọng: "Nhà huyện của tôi đã khuất núi từ lâu. Còn nghiêm đường của tôi
thì mới chơi xa non bồng nước nhược bữa hổm". Nếu bạn nói cho mượn quyển
sách, có thể bị họ sửa lại: "Cho mượn người bạn của tâm hồn".<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Họ thông
thái. Họ ăn học cao, có nhiều bằng cấp nữa. Nhưng tội nghiệp cho họ, họ muốn
siêu quần mà làm thứ trò hề đáng tiếc. Có lẽ bạn hỏi cung cách của họ? Cung
cách của họ cũng kiểu cách không kém điều họ nói. Thì bạn đã biết: đi đám tiệc,
muốn lấy một cái bánh men trong đĩa, họ chậm chạp vén tay áo lên, từ từ đưa tay
lên đĩa, hách lên ngón út, êm đềm khép ngón cái và ngón trỏ lại để kẹp chiếc
bánh vào môi, môi nhách lên, để bánh vào răng, răng ung dung siết bánh lại một
cái dài dài để bánh đừng bể rớt ra... thiệt là mệt.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Còn giọng kiểu
cách của họ nữa: Ôi! Nó trái tai làm sao, họ thích những giọng nũng nịu, đả đớt
kéo dài, van lơn thánh thót. Trong câu chuyện nếu biết ngoại ngữ, họ hay xem vô
và phát âm một cách gò ép để tỏ ra mình sành ngoại ngữ. Khi ở chung với nhiều
người, có ai nói tiếng gì bậy, họ sửa lại và cố gắng nói cho hay, rất hay, quá
hay và... hóa tệ để tỏ ra mình bạt chúng. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Đến những nét mặt, đến những cái liếc ngó, những điệu
bộ khi họ nói thì, thưa thiệt với bạn giống hệt thằng hề. Nó gò bó, cân đo, điều
khiển thành những cử chỉ nực cười. Thấy họ nói chuyện, người lương tri buộc
lòng phải tự hỏi: Không biết thứ người ấy hiểu duyên dáng là thế nào, tại sao họ
không tự nhiên, vì tự nhiên là một đức, là một nét đẹp?. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Hầu hết những bậc vĩ nhân trên đời, tài đức của họ
biết bao, vậy mà khi nói chuyện với ai họ nói rất tự nhiên. Những lời lẽ của
Giêsu, Thích Ca nói cho môn đồ của ngài, thiệt đơn giản mà hàm xúc những ý
nghĩa thâm trầm biết mấy. Người càng kiểu cách, đời còn cho họ là non nớt, càng
xa lánh họ. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Người nghe, ai cũng vậy, có tâm lí là rất thích những
gì của mình, và thích quan tâm tới tật xấu của kẻ khác để chỉ trích. Người kiêu
căng dốt tâm lí ấy, trong khi tưởng rằng, kiểu cách sẽ đem lại cái tôi của mình
ra làm say mê kẻ khác, không dè chọc ghẹo sự phân bì, oán ghét của thiên hạ. Họ
vô tình làm cho người nghe tưởng họ khinh rẻ người tạ Phần đông con người, ít
có can đảm để ngó cái đáng thương của kẻ khác.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"> Người ta phần
nhiều ngượng và tiếc, phải chi đừng thấy những cái chướng mắt, của loại người
ưa kiểu cách đó.</span> <span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thưa bạn, có lẽ bạn đã thông hiểu những
thái độ, những lời nói, kiểu nói của người kiểu cách. Chúng tôi không tin bạn
đã lần nào bị bè bạn chê trách vì khuyết điểm này. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Tuy nhiên về sau, khi bàn chuyện, bạn vẫn đề phòng,
kẻo khi không làm chủ được tâm hồn, bạn muốn nổi bật lên trên kẻ khác rồi nói
hay ra điệu bộ, có thể mất thiện cảm ở những người ta cần cộng tác. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn có quyền không tin lời chúng tôi, nhưng ít ra, bạn
cũng nhận ra lời khuyên này của Boileau: "Bạn hãy có nghệ thuật đơn sơ:
cao thượng mà không kiêu căng, dễ thương mà không kiểu cách" Ông viết cho
nghề thơ văn, nhưng nếu muốn đem áp dụng câu chuyện, lời của ông cũng là khuôn
vàng thước ngọc. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong cuộc giao tế hàng ngày, chúng tôi ước ao bạn
khoan hồng với những ngừơi kiểu cách. Bạn có lí lắm để chê trách họ, vì bạn rất
chú trọng lương trị Chúng tôi biết rõ điều đó, nhưng thưa bạn: Trong cuộc đời
không cái gì ba vuông bảy tròn. Xã hội có người này người khác. Nếu không có hại
gì cho bạn, thì xin bạn chịu khuyết điểm của họ với nụ cười. Đời có nhiều người
xa cách họ, họ được bạn khoan thứ thì họ thấy cuộc sống cũng có gì an ủi và
theo gương bạn để sửa lại tật xấu.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-71313035721463917642012-09-24T09:08:00.000+07:002014-03-20T19:23:50.975+07:00Đừng Cho Mình Là "Bách Khoa Đại Từ Điển" <br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Có lần nào bạn nói chuyện với một người "biết hết"
chưa? Chúng tôi có một người bạn lúc nào cũng tưởng là một bộ "Bách khoa đại
từ điển". Hình ảnh anh không bao giờ phai nhòa trong tâm não chúng tôi.
Khi viết cho bạn mấy dòng này, chúng tôi đang thấy lại cảnh mấy năm trước, anh
thuyết với chúng tôi. Anh múa tay, anh chồm chồm tới, anh chận lời chúng tôi,
trả lời hết mọi câu hỏi. Chúng tôi bàn vấn đề gì anh cũng tham gia, giải quyết
hết. Nhưng có điều anh rất bất lễ là hay giải quyết bậy. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Xung quanh
chúng ta, thưa bạn, có biết bao kẻ có lối nói chuyện như người bạn đáng thương
này của chúng tôi. Tự bản năng, họ cảm thấy mình tỏ ra quán thông hết những hiểu
biết đông tây kim cổ. Cả những vấn đề hết sức chuyên môn, kẻ khác hỏi họ, họ cứ
tự nhiên thao thao trả lời. Giá cò cuộc tranh luận giữa họ và những kẻ khác,
thì người ta còn thấy cái tật tỏ ra mình biết hết của họ. Họ tin tưởng rằng, điều
gì mình cũng làu thông và những gì khác đều sai bậy. Có ai dẫn chứng lời của
văn sĩ hay triết gia nào để thế giá cho điều mình quả quyết thì họ rống cổ lên:
"Tôi biết rồi. Tôi đọc rồi. Hãy dẹp ý kiến đó đi. Nói bậy." Họ rất độc
đoán trong khi tranh cãi. Họ nhất định không để ai đem lý nào mới lạ ra bẻ họ
được. Nếu người bàn với họ là kẻ cao tuổi hơn họ, có chức quyền hơn họ, họ
không bảo câm ngay mặt, nhưng cứ cãi xước. Lẽ dĩ nhiên, người nhỏ hơn họ, như học
trò của họ chẳng hạn, thì họ bắt nghe với "Dạ, vâng" thôi. <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn hay
chúng tôi có muốn hỏi họ điều gì chăng? Họ sẽ trả lời cho chúng ta hết. Họ trả
lời cả những điều họ không biết gì cả. Bạn biết họ nói thế nào không. Họ nói
cũng với thái độ thông thái, đạo mạo, oai nghiêm "thầy lắm". Họ hất mặt
lên, cắt nghĩa dẫn chứng, phân tích, so sánh. Họ nói rất hùng biện, nhưng tiếc
là chỉ nói xàm, nói lạc đề, nói không ăn thua gì đến điều chúng ta hỏi. Người
biết hết khi nói những điều mình không biết, họ vô tình bạch lộ cái ngu dốt,
cái học non, cái bất lễ của mình. Thưa bạn quý mến! Bạn có gớm tật kiêu căng,
tính nông nổi của thứ người này không? <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi nói
chuyện, bạn coi chừng tránh những lỗi lầm của họ. Bạn nên để ý rằng, người biết
hết là người mâu thuẩn một cách nực cười. Họ nói họ quán thông mọi sự, nhưng
sao họ ngu dốt điều này. Ai nói mình biết hết là tự thú mình không biết hết. Họ
không biết rằng nếu họ khôn ngoan, không nên tự hào là đầy đủ, không ai được bảo
tồn những thành kiến, tranh luận không nên chủ quan, lòng tự ái của kẻ khác rất
dễ bị tổn thương. Biết hết mọi sự, sao họ bỏ qua mấy điều quan hệ đó. Trong khi
họ tỏ ra mình hoàn toàn thông thái, họ vô tình là cho người nói chuyện với họ
phải mất mặt, phải bực mình với giọng phách lối, độc đoán của họ. Vả lại, trên
đời, làm sao ta thông suốt hết mọi nghành được.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Thông thái như Newton còn nói: "Điều
chúng ta hiểu biết chỉ là giọt nước trong đại dương", thì chúng tôi và bạn,
chắc không lý gì có thái độ ngông như những người biết hết đáng tiếc ấy. Chúng
ta đâu có tin ai trên đời đều "biết hết", thì kẻ khác đâu có tin ta
hoàn toàn thông thái. Vì thế, khi ta tỏ ra mình là một bộ "Bách khoa đại từ
điển", ta chỉ làm trò hề cho mọi người ghét mà thôi. Một cuộc nói chuyện
đem hứng thú cho mọi người, khi những người bàn chuyện biết nhường nhịn, nghe
nhau, đối xử với nhau bằng lương tri, trình bày ý kiến khiêm tốn, khách quan và
lịch sự. Xin bạn nhớ thực hiện những điều tất yếu này. Rủi phải đàm thoại cùng
người cho là "biết hết", bạn có thái độ quân tử. Đừng đính chính chi
cho mệt những điều họ nói bậy. Họ có mắng rằng bạn ngu, nói trật, thì bạn hãy
nghe theo lời khuyên của Tư Hư Nguyên Quân "nhẫn, nhẫn, nhẫn". Nhịn họ
là hay hơn cả. Nhịn, bạn còn súc tích khí lực cho mình gây uy thế cho lời mình
nói, và đồng thời làm cho người biết hết có cảm tình với mình. Biết đâu trên đời
chẳng có lúc bạn cần đến họ.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-9246115865160446792012-09-20T10:17:00.000+07:002014-03-20T19:18:27.738+07:00Đừng Có Giọng "Thầy Đời"<br />
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn
có biết thứ người hay làm cái mà người ta gọi là "sư tàng" không? Khi
nói chuyện với bạn. Họ không kể gì đến đầu óc tinh tế và vốn kiến thức của bạn.
Họ lấy làm hãnh diện là họ ăn nói như bậc thầy. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Bạn trình bày ý kiến của bạn về
một vấn đề, nhanh như chớp, họ chụp lời bạn, tán rộng lời bạn nói, họ cắt nghĩa
lăng nhăng, dẫn chứng hết danh nhân này đến sách báo kia. Họ nghị luận, phê
bình, chỉ trích bạn, bĩu môi chê ý kiến của bạn là chủ quan, là sai lạc. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trước
mặt họ, bạn có cảm tưởng mình đang đứng trước một vị giáo sư nghiêm khắc ở trường
đại học. Họ có bộ mặt ra vẻ oai nghiêm, mắt họ tỏ ra suy nghĩ, tay họ múa và miệng
họ thao thao thuyết trịnh trọng như một bậc thầy đạo mạo với đứa học trò còn
măng xuân. Họ thích quan trọng hóa những vấn đề bạn đưa ra, ý kiến bạn, họ bất
chấp. Họ tự nhiên cảm thấy có bổn phận ăn nói bằng giọng kẻ cả, thông thái để bạn
đọc theo. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Có nhiều chuyện, bạn hỏi họ, có ý để họ nói sơ qua một chút là đủ,
nhưng họ lại đưa ra mọi chi tiết dong dài để chứng minh. Khi nói chuyện cần đề
cập nhiều vấn đề cho vui, nhưng với họ bạn phải thất vọng. Họ chụp câu hỏi hay
lời bàn của bạn, rồi họ nói không cho bạn trả lời, họ chỉ bàn một vấn đề, tán rộng
vấn đề ấy đến đỗi bạn bắt mệt và xin chịu họ.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Không kể bạn có đồng ý với họ hay
không, có cảm tình với họ hay không? Họ cứ đường đường đem giọng quả quyết,
đanh thép ra chọi thẳng vào mặt bạn. Họ hay nói " nghe kịp không? Hiểu
chưa? Có phải vậy không?". Họ cũng thích nói một cách rắn rỏi "như thế
này, như thế này".</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"> Nói tắt, họ biến nơi nói chuyện thành một lớp học
nghiên cứu những vấn đề nát óc, mà ông thầy là một người vô lễ, độc đoán. Thiệt
quả là một thứ người rất kém lương tri nên chả trách kẻ xung quanh nhàm chán họ.</span><span style="font-family: "Times New Roman","serif";"> </span><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;">Muốn được nhiều bạn, muốn trở
thành người nói chuyện gương mẫu, xin bạn nhớ kỹ tâm lý này.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Là phần đông con
người thích nói chuyện để giải trí. Người ta muốn câu chuyện được thay đổi, để
có nhiều thú vị như con chim nhảy nhót trên cành có bông trái. Người làm
"sư", lo "dạy" kẻ khác về một vấn đề, thì có khác gì nhốt
người ta vào tù. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Vẫn hiểu, khi trò chuyện, người ta cũng hay bàn những vấn đề
chuyên môn, nhưng chỉ bàn qua rồi thôi. Giá phải bàn luận chu đáo, thì vào trường
học hay những học hội, chớ không phải lúc đàm thoại giải trí mà cứ nhai mãi những
vấn đề như búa bổ. Hơn nữa, người hay làm sư cũng không có lý để "dạy"
thiên hạ, khi mà phần nhiều người nghe, không được chuẩn bị đủ để hiểu những vấn
đề chuyên môn. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Dù họ có nói khéo đến đâu, kẻ nghe, phần đông nếu không như vịt
nghe sấm, thì cũng bụm miệng ngáp... Một tâm lý nữa của người nói chuyện là muốn
kẻ khác nghe mình. Người làm sư dốt về tâm lý này. Họ cướp lời kẻ khác, không
cho ai trình bày ý kiến, thỏ lộ tâm tình, tức nhiên họ bị người ta đối xử một
cách lãnh đạm.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"> Vậy nguyên tắc bạn nên nhớ là: "Trong câu chuyện đối với bất
kỳ ai, ta đừng có giọng đọc đoán, chỉ dạy khoe tài". Mỗi lần nói chyện, bạn
nên tránh những sự biện luận quá chuyên môn, lạc đề, đi sâu vào chi tiết. Đối xử
khiêm tốn với kẻ bàn chuyện cùng mình, trả lời một cách nhã nhặn: Đó là bí quyết
lấy lòng họ, khiến họ luôn tìm gặp mình. Nếu rủi phải nói chuyện với người có
giọng "thầy đời" thì phải làm sao? Có lẽ bạn đang hỏi chúng tôi như vậy.
Khổ thiệt! Nhưng xin bạn đừng quăng vào mặt họ những tiếng này "làm phách!
Câm cái mồm đị" Nếu không hao tốn thì giờ, thì bạn nên chăm chỉ nghe họ thuyết.
Cũng có thể họ cho chúng ta nhiều tư tưởng hay và lần sau nếu không cần họ, thì
bạn lánh họ trước</span><span style="font-size: 14.0pt;">.<o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-70610786536968389872012-09-20T10:08:00.001+07:002014-03-20T19:20:22.973+07:00Đừng Làm Người Ta Ngượng<br />
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong
xã hội, thứ người hay nói về hạnh phúc của mình trước mặt kẻ khốn khổ quả nhiều
như lá rừng. Rất có thể, họ là những bậc "thánh sống", những vị lão
thành, những biển kiến thức, nhưng họ phải cái tật là không biết dùng lương tri
của mình trong câu chuyện. Họ hay buột miệng buông nhiều tiếng không hợp với người
nghe, khiến kẻ khác phải ngượng nghịu, mắc cỡ, khổ tâm. Người chạm tự ái kẻ
khác, không những bằng lời nói của mình, mà còn bằng những nét cười, những điệu
bộ đi theo lời nói đó. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Khi ngồi cùng một bà lão không còn răng, họ mời bà nhai
khô mực, và nói rằng răng của mình còn nguyên vẹn không có cái nào bị gãy hay sứt
mẻ. Thăm viếng người cùi, rụng hết những lóng tay chân và ốm như mắm, họ bàn về
thể dục, thể thao, nói rằng mình có một em, bằng tuổi người cùi mà thân thể rất
"lực sĩ " quanh năm không biết bệnh là gì. Đang bàn chuyện cùng một
phụ nữ có mang, họ nói về nhà bảo sanh, về những tin tức trong báo thuật lại những
cuộc sinh quái thai rất rùng rợn. Gặp cha mẹ một học sinh ngu đần, thi mấy lần
là hỏng mấy lần, họ đem khoe đứa cháu của họ có óc thông minh, hy vọng sẽ đoạt
nhiều bằng đại học sau này. Họ cũng thích bàn về những cuộc trúng số độc đắc của
kẻ nọ người kia cho người vừa bị ăn trộm nghe. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong nhiều trường hợp, họ không
có đầu óc và cặp mắt tinh tế, sâu sắc để hiểu người nghe của mình. Họ giao tiếp
với kẻ khác, nói năng cùng bất cứ ai một cách tự nhiên, có khi tự đắc nữa. Thiệt
là thứ người đáng tội nghiệp. Có người sửa tật xấu của mình dễ dàng. Có người rất
khó sửa. Họ thấy mình nhiều lần, bị kẻ khác "sửa lưng", cho những lời
cảnh cáo như tát nước vào mặt, nên cố gắng ăn nói duyên dáng hơn. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Nhưng đến khi
gặp dịp để nói, họ quên liền. Không biết tại sao vậy? Bản tánh ư? Hễ nói là nói
lãng xẹt, nói trật đề, nói không hợp tuổi tác, địa vị người nghe. Có nhiều khi
họ tốt bụng, thương người, hiền lành lắm nhưng nói chơi một tiếng là nói bậy,
ai nghe cũng phát ghét. Muốn câu chuyện của mình được duyên dáng, hấp dẫn, xin
bạn đề phòng khiếm khuyết này. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Đừng vì cao hứng, vì quá thân thiện, hay vì lý
do gì đó mà không chọn lọc kỹ lời trước khi nói. Con người, kể cả những đứa thất
phụ, những người không được dạy dỗ chu đáo về tâm đức, đều có tự ái ít nhiều. Cẩu
thả trong việc ăn nói, có thể bạn làm cho họ đau khổ trong lòng và oán ghét bạn.
Trong xã hội, thứ người này tuy ít hơn những tay già hàm, nhưng không phải là
không có. Khi bàn chuyện với họ, vì lý do thu tâm, bạn đừng "sửa
lưng" họ một cách chua chát. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"> Có rất nhiều người giàu lương tri thiệt,
nhưng không đủ quân tử, hay "chỉnh" ngay mặt những người đó bằng đủ
thứ lý luận, đủ thứ bài học luân lý. Bạn đừng bắt chước thứ người thông tái rởm
này. Hãy quăng đại với kẻ vụng ăn vụng nói. Họ là người đáng thương, chớ không
phải đáng ăn thua. Sống chung một cộng đồng nhiều kẻ chỉ trích họ, nếu bạn
khoan hồng với họ, họ sẽ là người bạn thân với bạn, và giúp bạn đắc lực. Đôi
khi lỡ miệng nói những lời, làm chạm tự ái kẻ khác, nếu muốn khỏi mất danh giá,
theo chúng tôi, bạn nên xin lỗi liền. Đó là diệu kế. Xin lỗi như vậy, bạn tỏ ra
mình biết rõ phải quấy, tỏ ra mình kính trọng người nghe, lúc nào cũng muốn đẹp
lòng họ. Như thế mà họ không mến phục bạn sao được. Đừng vì lời nói mà gieo oán
thù. </span><span style="font-size: 14.0pt;"><o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: 'Times New Roman', serif; font-size: 19px;"> </span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: "Times New Roman","serif"; font-size: 14.0pt;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trích từ thuật nói chuyện hằng ngày</span></span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-15674731506492262442012-09-19T10:11:00.002+07:002014-03-20T19:19:02.163+07:00 Đừng bán mình cho ‘lửa giận giữ’ <span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: Tahoma, Arial, Helvetica, FreeSans, 'Liberation Sans', 'Nimbus Sans L', sans-serif; font-size: 13px; line-height: 22px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"></span></span><br />
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong> Giận dữ không bao giờ vô cớ, nhưng hiếm khi có lý do chính đáng </strong><br />Truyện cổ Nhật Bản có kể về một tay kiếm sĩ. Một ngày nọ anh ta hung hăng thách thức một vị thiền sư giải thích cho anh ta hiểu rõ thế nào là thiên đường và địa ngục. Vị thiền sư trả lời với thái độ khinh miệt:<br />- Ngươi là kẻ lỗ mãng, ta không muốn mất thời giờ với kẻ như ngươi!<br />Ngay lập tức tay kiếm sĩ tuốt gươm và hét to:<br />- Ta sẽ giết ngươi vì sự hỗn xược!<br />Vị thiền sư thản nhiên đáp:<br />- Đó chính là địa ngục. Ngạc nhiên vì lời nói đúng, tay kiếm sĩ hạ gươm và bình tĩnh ngồi xuống, cảm ơn thiền sư đã giúp mình tỉnh ngộ.<br />Vị thiền sư đáp:<br />- Đây chính là thiên đường! Một kết thúc thật là đẹp.<br />Vấn đề là trong đời thật này, câu chuyện trên dễ có ba kết cục như sau hơn:<br />- Tay kiếm sĩ đã nhanh tay "tiễn" vị thiền sư ra đi trước khi ông kịp lên tiếng.<br />- Tay kiếm sĩ càng điên máu hơn khi vị thiền sư chỉ rõ anh ta đã để mình rơi xuống địa ngục và "tặng" cho ông vài đường múa kiếm.<br />- Hỗn chiến xảy ra khi vị thiền sư cũng chẳng giữ nổi bình tĩnh.<br />Nói tóm lại, "giận dữ không bao giờ vô cớ, nhưng hiếm khi có lý do chính đáng".<br /><strong><br /></strong></span></div>
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong> Nô lệ của cảm xúc </strong><br /> Giận dữ là cảm xúc rất dễ chiều chuộng. Để giải tỏa năng lượng, sẽ dễ dàng hơn khi choảng vào mặt nhau, thay vì "tự tiêu" sự tức giận và suy xét tình hình. Ta thường nổi điên đến mức sau đó cũng phải vô cùng ngạc nhiên về những gì ta có thể làm được khi đang ở đỉnh của giận dữ. Những lời nói mang tính sát thương cao, những hành động điên rồ không thể tưởng tượng được.</span></div>
<div style="line-height: 22px; text-align: center;">
</div>
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Trong đám bạn bè của tôi, có một cặp đôi kia yêu nhau vô cùng tha thiết và khi choảng nhau cũng rất tưng bừng. Có một lần nọ, trong lớp học kỹ năng của chúng tôi, thầy giáo ra ngoài có việc, bọn trong lớp đang ngồi tám chuyện với nhau thì nghe một cái "Chát!". Hoảng hồn nhìn ra sau, tôi thấy thằng bạn của mình đang đứng thẳng dậy, đỏ mặt tía tai. Nhìn sang bên cạnh, cô bạn tôi với 5 ngón tay trên mặt, trợn con mắt lên, môi dưới trề ra sưng xỉa. Hai giây sau, nàng này chồm sang, dùng hết sức cào cấu lên người bạn trai nó, miệng liên tục mắng chửi. Cả đám nhảy vào can ngăn, phải nhận lấy vô số vết thương "lạc đạn" thì mới tạm thời đình chiến được. Ấy vậy mà ngay tối hôm đó, chàng chở nàng đi mua thuốc xoa "vết tát" và hai người lại ôm eo nhau nồng thắm. Trong số những người mà tôi từng gặp, đây có thể nói là hai con người nuông chiều cảm xúc của bản thân kinh khủng. Thích thì ôm, không thích thì đánh. Rồi những trận đòn bắt đầu tăng "đô", và một ngày nọ, nàng cảm thấy không còn nhìn mặt nhau được nữa sau trận ẩu đả quá "tàn nhẫn" chiều hôm trước. Họ không thể tha thứ cho cơn tức giận của nhau được nữa. Thế là chia tay.</span></div>
<div style="line-height: 22px; text-align: center;">
</div>
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> Vấn đề là, những người đắm mình trong việc buông thả cảm xúc luôn biện minh bằng đủ thứ lý lẽ: Sống thật với chính mình, giải tỏa thì tốt hơn là kềm nén… Ta không bao giờ lường trước được sẽ nguy hiểm như thế nào nếu không ý thức được việc phải hiểu rõ cảm xúc của mình và kiểm soát nó.</span></div>
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><strong>Đừng bán mình cho lửa giận dữ </strong><br />Thông minh cảm xúc có rất nhiều "cảnh giới". Nhận biết và kềm chế cơn giận chỉ là một trong số đó. Nhưng nó là việc khó khăn nhất. Vì thế, phải thường xuyên luyện tập để đừng phải bán mình cho sự giận dữ:<br />- Tập thói quen gọi tên được cảm xúc. Nó là gì, tức giận hay căm ghét, buồn chán hay cô đơn, tất cả đều có những ranh giới để phân định.<br />- Tập bình tĩnh lý giải cảm xúc hiện tại, tức giận là có đáng hay không, có lý do hay không?</span></div>
<div style="line-height: 22px; text-align: center;">
</div>
<div style="line-height: 22px; text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;">- Ý thức rõ là mình đang giận dữ.<br />- Học cách tự phản biện lại cơn giận của mình, bằng những câu như: "Mình đang nóng giận quá mức rồi", "Mình đang phản ứng quá tiêu cực"!</span></div>
<div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> </span></div>
<div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> ST</span></div>
<div>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> </span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-83323887612514751542012-09-17T14:49:00.000+07:002014-03-20T19:17:36.508+07:00Tớ là con nhà nghèo . .<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> Nếu ai đó hỏi <a href="http://vohoanganhqn.blogspot.com/">tớ</a> “Nhà cậu giàu hay nghèo”. Ừ thì nhà tớ nhìn xuống thì cũng hơn nhiều người nhưng nhìn lên chẳng đáng bằng ai. Và tớ sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Tớ là con nhà nghèo!”<br /><br /> Nếu bọn con nhà giàu chửi tớ rằng : “Đồ con nhà nghèo!”, tớ sẽ ngẩng cao đầu trả lời rằng: “Ừ, đúng đấy, tớ là con nhà nghèo!” bởi vì không ai có quyền lựa chọn nơi sinh của mình và tớ chẳng việc gì phải tự ti khi tớ là con nhà nghèo!<br /><br /> Con nhà nghèo, tớ vẫn thường đi shopping dù chỉ để ngắm những mẫu thời trang mà tớ thích, hi vọng một ngày nào đó mở shop thời trang của riêng mình. Tớ vẫn thường vào những quán cafe sang trọng trong thành phố dù chỉ gọi “ Chị ơi cho em ly trà đá” và ngồi từ sáng đến tối dùng wifi free. Tớ vẫn vào Diamond Plaza chỉ là để ngắm quy mô hoành tráng và những đồ hàng hiệu cho mở mang tầm mắt. Nếu có đứa con nhà giàu nào bắt gặp tớ ở đó và cười khẩy thì tớ cũng sẽ cười lại. Tớ chẳng việc gì phải xấu hổ cả, những nơi con nhà giàu vào được thì con nhà nghèo cũng vào được bởi vì đơn giản những nơi đó mở cửa cho tất cả mọi người....<br /><br /> Nếu ai đó chửi tớ rằng: “Nghèo mà hay mơ mộng!”. Ừh, tớ mơ mộng đấy, mơ một ngày tớ trở nên thành đạt, mơ một ngày có thể bù lại những gánh nhọc nhằn trên vai ba mẹ, mơ một ngày làm được những gì mình thích. Nhưng tớ chẳng cần phải hổ thẹn vì cái ước mơ ấy. Bởi ít nhất tớ không giống ai kia, giàu mà chẳng có ước mơ, bởi ít nhất tớ đã tự nỗ lực bản thân để thực hiện ước mơ ấy chứ không phải ngồi chờ một ai đó ban phát cho..<br /><br /> Nếu ai đó bảo tớ “nghèo mà cũng bày đặt bố thí cho người khác!”. Ừ, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc, số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quang trọng quang trọng là ở đây khi đưa cho bà cụ đã tớ đã kéo thẳng tiền xếp lại ngay ngắn rồi đặc vào lòng bàn tay cho cụ.......và rồi mua giùm em nhỏ bán dạo một tờ báo như thế không có nghĩa là tớ “bố thí” mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự sẻ chia nho nhỏ từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng đồng cảm với số phận của người khác thì mới gọi đó là “bố thí”. Và tớ chẳng thèm chấp họ . .<br /><br /> Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng: “ Đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo!” tớ sẽ chằng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng chân thành chứ không phải sự phù phiếm bề ngoài. Đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù doạ người khác, và tớ cũng không cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu. Bởi như thế bạn sẽ chằng tìm lấy được một tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau....</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> Điều cuối cùng của tớ, tớ là con nhà nghèo, tớ có thể nghèo về vật chất nhưng không việc gì phải hổ thẹn cả. Hãy chờ xem tớ làm được những gì bằng chính bước đi của mình và hãy nhớ người giàu nhất thế giới này cũng đã từng trải qua những ngày tháng nghèo khó.... </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> ST</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-11520498263872479922012-09-17T14:30:00.001+07:002014-03-20T19:18:19.572+07:00Đôi cánh thiên thần<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span>
</span><span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><table border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" style="-webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; -webkit-box-shadow: none !important; border-collapse: collapse; box-shadow: none !important;"><tbody style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;">
<tr style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><td style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;" width="100%"><div id="post_message_36171" style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span><br />
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Ngày xưa, một cậu bé luôn mặc cảm tự ti vì trên lưng cậu có 2 vết thẹo rất rõ. Nó kéo dài từ bả vai xuống đến tận phần eo với phần da nhăn nhúm. Vì thế, cậu bé luôn cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình. </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Ngày ngày đi học, cậu đều rất sợ bị bạn bè phát hiện. Vào giờ thể dục, khi ai nấy háo hức thay chiếc áo thể dục trắng tinh không đẫm chút mồ hôi thì cậu bé lại trốn vào một góc sân, nhanh chóng thay áo để mọi người không nhìn thấy gì ở lưng cậu. </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Thời gian dài trôi qua, rồi cái gì đến cũng phải đến. “Ôi, gớm quá!”, “A…quái vật!” , “ôi, thật khủng khiếp!” Những lời vô tâm ấy đã làm đau lòng người bạn nhỏ của chúng ta. Cậu vừa khóc vừa chạy vào trong lớp, trốn tránh tất cả. Từ đó, cậu bé không bao giờ bước ra khỏi lớp và đặc biệt cậu không học môn thể dục nữa.</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Sau sự việc nầy, mẹ cậu bé dịu dàng nắm tay cậu đến gặp cô chủ nhiệm. Cô là một nữ giáo viên đôn hậu. Người mẹ kể rằng khi mới sinh, cậu con trai đã mắc bệnh nặng, gần như mất hết hy vọng nhưng gia đình không đành lòng bỏ rơi và quyết cứu cho được đứa con. Qua cuộc giải phẩu vô cùng khó khăn vất vả, đứa con đã được cứu nhưng từ đó để lại hai vết thẹo lớn trên lưng. Nói đến đây, người mẹ run run bật khóc. </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Đến giờ thể dục ngày hôm sau, cậu bé xuất hiện ở một góc tối với chiếc áo thể dục. Các bạn nhỏ khác thấy thế và lại ngây thơ thốt lên những lời vô tâm: “Ôi, thật đáng sợ!” , “…trên lưng cậu ấy có 2 con trùng to lắm”. Ngay lúc ấy, cô giáo vô tình đi ngang, các bạn nhỏ vây quanh lấy cô và nói về vết thẹo. </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Cô giáo tiến gần đến cậu bé, đặt nhẹ tay lên bờ vai gầy nhỏ ấy, mỉm cười nói: “Lúc trước cô định kể cho các con nghe một câu chuyện nhưng xem ra, cô phải kể ngay lúc nầy.” Các bạn trẻ lại vây quanh lấy cô. Cô giáo nhẹ nhàng kéo chiếc áo của cậu bé lên làm lộ rõ hai vết thẹo lớn. “Đây là một truyền thuyết. Ngày xưa, các thiên thần trên trời đã bay xuống và biến thân thành các bạn nhỏ như chúng ta đây. Tất nhiên có thiên thần nhanh nhẹn đã kịp tháo gở đôi cánh của mình nhưng cũng có thiên thần hơi chậm, không kịp tháo hết đôi cánh của mình và để lại hai vết như thế nầy.”</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> “Vậy đó là cánh của thiên thần hả cô?”</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> “Đúng đó!” - cô giáo mỉm cười</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Bỗng một bạn gái lên tiếng: “Thưa cô, chúng con có thể sờ chúng không?” Từ nãy giờ cậu bé cứ đứng ngẩn người ra, cậu lại khóc. Cô lại cười và nói: “Chúng ta phải xin phép vị thiên thần nhỏ của chúng ta chứ?” Lặng người một hồi, cậu bé lấy lại bình tĩnh đáp: </span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;">“Vâng, được ạ!”</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"> Các bạn nhỏ vây quanh lấy cậu, hết bạn nầy đến bạn khác sờ vào “đôi cánh” ấy. “Ôi, tuyệt thật, con đã sờ được cánh của thiên thần rồi!”.</span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"> Năm tháng dần trôi, người bạn nhỏ của chúng ta đã lớn hơn nhiều, cậu vẫn thầm cảm ơn cô giáo đã đem lại cho cậu một niềm tin mới, một nghị lực mới. Lên cấp ba, cậu mạnh dạn tham gia giải bơi lội cấp thành phố và đạt ngôi Á Quân. Cậu đã dũng cảm chọn môn bơi lội bởi cậu tin rằng vết thẹo trên lưng chính là </span>món quà cô giáo năm xưa dành tặng với tất cả sự yêu thương - đôi cánh thiên thần....</span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">
<br />
ST </span></div>
</td></tr>
</tbody></table>
</span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-71096383246196691902012-09-16T09:08:00.003+07:002014-03-20T19:16:38.347+07:00Nếu Ước Mơ Đủ Lớn<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> Tôi vẫn thường nhìn cô bé đó từ cửa sổ nhà bếp và bật cười. Cô bé trông thật bé nhỏ khi chen chúc giữa một đám con trai trên sân chơi. Trường học nằm đối diện với nhà chúng tôi và tôi thường đứng ở bên cửa sổ, tay bận làm việc nhưng mắt vẫn nhìn đám trẻ đang vui chơi trong giờ giải lao. Một biển học trò, nhưng đối với tôi, cô bé vẫn có thể nhận ra được trong đám trẻ đó.<br /> Tôi vẫn nhớ bữa đầu tiên tôi thấy cô bé chơi bóng rổ. Thật tuyệt vời khi cô bé chạy vòng quanh các đứa trẻ khác, nhảy lên ném bóng vào trong rổ ngay trên đầu của chúng. Những đứa con trai luôn cố cản cô bé nhưng không đứa nào làm được cả.<br /> Tôi cũng chú ý đến cô bé vào những lần khác, cũng tại chỗ đó, với banh trong tay đang chơi một mình. Cô có thể tập đi tập lại dắt bóng và ném bóng cho đến khi trời tối mịt. Một ngày kia, tôi hỏi cô bé tại sao cô tập luyện nhiều như vậy. Xoay nhanh người, mái tóc đuôi gà nhún nhảy, cô bé nhìn thẳng vào mắt tôi. Không một chút do dự, cô bé nói, "Cháu muốn vào học Đại học. Cha cháu đã không thể vào Đại học được nên ngay từ khi cháu còn bé, cha đã thường nói là muốn sau này cháu phải học đại học… Cách duy nhất cháu có thể vào học được là phải có một học bổng. Cháu thích bóng rổ. Cháu nghĩ rằng nếu cháu chơi bóng giỏi thì cháu sẽ nhận được học bổng vào Đại học. Cháu sẽ chơi bóng rổ cho trường Đại học. Cháu muốn thành xịn nhất. Cha cháu nói với cháu rằng nếu ước mơ thật sự lớn, những chuyện khác chỉ là chuyện nhỏ." Sau đó cô bé cười và chạy đi tập tiếp.<br /> Vậy đó, tôi cũng chào thua cô bé - cô bé đã tự định đoạt số mệnh của mình. Tôi đã theo dõi cô bé suốt những năm đầu của Trung học. Mỗi tuần, cô bé dẫn dắt đội bóng của mình chiến thắng. Thật làthích thú khi xem cô bé chơi.<br /> Vào một ngày trong năm cuối cùng bậc Trung học, tôi thấy cô bé ngồi trên bãi cỏ, đầu giấu vào trong cánh tay. Tôi bước qua đường và ngồi xuống bãi cỏ cạnh cô bé. Tôi hỏi nhỏ chuyện gì đã xảy ra với cô vậy. "O,À không có gì," câu trả lời thật khẽ. "Cháu quá thấp." Huấn luyện viên nói với cô bé là với chiều cao thấp như vậy côù sẽ chẳng bao giờ chơi cho một đội hạng nhất được - chưa nói đến học bổng - bởi vậy cô nên bỏ ước mơ vào đại học đi.<br /> Cô bé thật đau khổ. Tôi cảm thấy lòng mình thắt lại khi nhận thấy sự thất vọng của cô bé. Tôi hỏi xem cô đã nói cho cha cô biết chưa. Cô bé nhấc đầu lên khỏi cánh tay và kể rằng cha cô nói tất cả các huấn luyện viên đều sai bét cả. Họ không hiểu được sức mạnh của ước mơ. Ông nói với cô bé rằng nếu cô muốn chơi cho một trường Đại học tốt, nếu cô thật sự muốn có học bổng, thì không có gì có thể ngăn cản cô được ngoại trừ một điều - thái độ của chính mình. Ông nói với cô một lần nữa, "Nếu ước mơ đủ lớn thì tất cả những điều khác chỉ là chuyện nhỏ."<br /> Năm kế tiếp, khi cô và đội của cô chơi cho giải vô địch Bắc California, cô đã được một huấn luyện viên chú ý đến. Cô được mời vào trường, với học bổng, để đến với một đội bóng rổ nữ trong giải hạng nhất của NCAA. Cô bé ấy được nhận vào học. Cô đạt được việc học đại học mà cô hằng mơ ước và cố gắng phấn đấu từ nhiều năm qua. Và cô bé đã được tham gia thi đấu nhiều nhất trong lịch sử nhà trường.<br /> Vào một đêm nọ, cha cô gọi cô. "Cha đang bị bệnh, cưng ạ. Cha bị ung thư. Không, con đừng nghỉ học và cũng không cần trở về nhà. Mọi việc sẽ tốt thôi con. Cha yêu con lắm."<br />Sáu tuần sau người cha - thần tượng của cô bé – đã qua đời. Trước đó, cô bé nghỉ học vài ngày để về an ủi mẹ và chăm sóc cha. Một đêm kia, trước khi qua đời, cha cô gọi cô đến bên giường. Khi cô đến gần, người cha nắm lấy tay cô và gắng sức nói "Rachel, con cứ tiếp tục ước mơ đi. Đừng để ước mơ của con chết theo cha. Hứa với cha đi." ông nài nỉ. "Hứa đi con." Trong những giây phút hiếm hoi còn được ở bên cạnh nhau đó cô bé trả lời "Dạ con xin hứa với cha."<br /> Những năm sau đó thật là nặng nề với cô bé. Cô phải luân phiên giữa trường và ở nhà, nơi mẹ cô ở một mình với đứa trẻ mới sinh ra và ba đứa con khác. Sự đau đớn mất cha mà cô cảm nhận được vẫn còn đó, giấu kín trong lòng cô, vẫn chờ đến một lúc nào không ngờ tới được bùng nổ lên để đánh quỵ cô.<br /> Mọi thứ dường như càng ngày càng khó khăn hơn. Cô phải chống chọi với sợ hãi, nghi ngờ và vỡ mộng. Khó khăn đã làm cho cô phải học mất 3 năm mới đủ chứng chỉ cho một năm. Những giáo viên trong trường không tin nổi rằng cô vượt qua được dù chỉ một học kỳ. Mỗi khi muốn bỏ cuộc, cô lại nhớ những lời cha cô "Rachel, hãy tiếp tục ước mơ. Đừng để ước mơ của con chết theo cha. Nếu ước mơ của con đủ lớn, con có thể làm mọi việc. Cha tin ở con." Và dĩ nhiên, cô luôn nhớ đến lời hứa của mình với cha.Cô bé đã thực hiện được lời hứa và hoàn tất chương trình đại học. Cô phải mất đến 6 năm, nhưng cô không bỏ cuộc. Cô vẫn tiếp tục chơi bóng rổ vào những lúc chiều xuống. Và nhiều lần tôi nghe cô nói với bạn bè "Nếu ước mơ đủ lớn, những điều còn lại là chuyện nhỏ.” </span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> ST</span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-67669186073449132742012-09-16T09:06:00.000+07:002014-03-20T19:20:05.754+07:00Cách Nhìn Mới Về Cuộc Sống <span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> Khi tôi bắt đầu tập đạp xe đạp cách đây vài năm, tôi không bao giờ nghĩ rằng chuyện tôi luyện tập đạp xe sẽ trở thành một điều gì lớn hơn là một vài cuốc xe lòng vòng. Nhưng khi tôi khỏe lên, bạn bè tôi khuyến khích tôi nâng cao mức tập luyện và thử sức với vài cuộc đường dài. Cuộc thử sức đầu tiên là đoạn đường 150 dặm (hơn 200km), MS-150, một cuộc đua xe hàng năm quyên góp tiền cho việc nghiên cứu chống lại bệnh xơ cứng.<br /> Khi tôi mới đăng ký dự thi, ý tưởng này dường như rất tuyệt vời - ủng hộ quyên góp cho một việc từ thiện khi chạy xe đường dài - và tôi rất hăng hái luyện tập. Nhưng khi cuộc đua đến, sự thiếu tự tin đã chiến thắng trong tôi. Tôi vẫn muốn quyên góp cho việc từ thiện, nhưng tôi không còn muốn chạy một đoạn đường dài như vậy trong xuốt hai ngày liền.<br /> Cuộc đua bắt đầu vào sáng ngày Chủ nhật tại vùng quê Georgia yên bình, và trong vài giờ đầu tiên tôi cảm thấy thật tuyệt vời. Đây chính là điều mà tôi tưởng tượng, và tinh thần của tôi rất mạnh mẽ. Nhưng vào cuối ngày, tôi cảm thấy quá kiệt sức, nóng nảy.<br /> Nếu ai đó tin rằng thể xác được nối với linh hồn, tôi đây sẽ là một ví dụ cụ thể. Mỗi điều than thở mà não đưa ra dường như đi thẳng tới hai chân tôi. "Mình không thể chịu nổi nữa," thì chân bắt đầu một cơn chuột rút, và "những người khác đều giỏi hơn mình" được tiếp theo là cảm giác hụt hơi, thiếu dưỡng khí. Tôi muốn bỏ cuộc.<br /> Lên đến đỉnh đồi, cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp nơi chân trời xa đã giúp tôi đi tiếp được vài phút nữa. Khi đó tôi bỗng chú ý một vận động viên trước tôi một khoảng xa, đang đạp xe rất chậm trong bóng chiều đỏ rực. Tôi cảm thấy người này có điều gì đó khác lạ, nhưng tôi không rõ là điều gì. Vì thế tôi cố chạy đuổi theo. Cô ta đang chạy, đạp chậm nhưng đều đều vững vàng, với khuôn mặt mỉm cười nhẹ nhàng và cương quyết – và rồi tôi nhận thấy rằng cô ấy chỉ có một chân.<br />Sự tập trung của tôi thay đổi ngay lập tức. Cả ngày tôi không tin tưởng vào thể xác của chính mình. Nhưng bây giờ tôi đã biết - không phải là thể xác mà chính là ý chí sẽ giúp tôi đạt được đích đến của mình.<br /> Cả ngày hôm sau mưa. Tôi không trông thấy người nữ vận động viên một chân nữa, nhưng tôi tiếp tục chạy mà không than thở, vì tôi biết rằng cô ấy đang cùng với tôi ở đâu đó trên đoạn đường. Và vào cuối ngày, vẫn cảm thấy mạnh mẽ, tôi đã hoàn tất được 150 dặm của mình...</span><br />
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 22px;"> ST </span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-55766094122957688032012-09-16T09:03:00.000+07:002014-03-20T19:17:28.786+07:00Bí mật hạnh phúc<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<br />
<div style="text-align: left;">
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 15px;"></span><br />
<div class="post entry-content " itemprop="commentText" style="font-size: 14px; line-height: 1.6; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 20px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; color: #38761d; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 15px;">Ngày hôm nay tôi sẽ xóa khỏi sự quan tâm của mình hai ngày : đó là ngày hôm qua và ngày mai .<br /><br /> Ngày hôm qua là kinh nghiệm để học hỏi còn ngày mai sẽ là kết quả của những gì bắt nguồn từ hôm nay .<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ đón chào cuộc sống thật mới mẻ với niềm tin chắc chắn rằng ngày này sẽ chẳng bao giờ quay trở lại .<br /><br /> Hôm nay là cơ hội thật sự để tôi sống hết lòng , vì mọi việc đều có thể xảy ra và không ai có thể đảm bảo chắc chắn là tôi sẽ còn trông thấy ánh bình minh của ngày mai .<br /><br />Hôm nay tôi sẽ xóa đi những nỗi buồn của ngày hôm qua và đầu tư nguồn vốn quý giá nhất của mình - thời gian , vào công việc lớn nhất - cuộc sống.<br /><br />Tôi sẽ tâm huyết dành từng phút một để biến ngày hôm nay thành một ngày đặc biệt trong đời .<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ thách thức mọi trở ngại trên đường đi với một niềm tin là mình sẽ vượt qua.<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ chế ngự sự bi quan và chinh phục thế giới với nụ cười trên môi cùng niềm hứng khởi đón chờ những gì tốt đẹp sẽ đến.<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ thực hiện những công việc thường ngày của tôi 1 cách trọn vẹn và vui vẻ nhất .<br /><br />Hôm nay tôi sẽ đứng vững trên mặt đất , nhận thức rõ thực tại và những ước mơ dự định của tương lai<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ dành thời gian để vui sống , chia sẻ và quan tâm đến mọi người . Tôi sẽ giảng hòa với những người thường hay trách và tha thứ cho những người từng mang đến nỗi đau .<br /><br /> Hôm nay tôi sẽ để lại dấu ấn và sự hiện diện của mình trong trái tim mọi người<br /><br /> Hôm nay tôi xin mời bạn cùng bắt đầu một mùa mới với những ngày nắng đẹp, thời điểm mà chúng ta có thể thực hiện được những ước mơ tuổi thơ và làm những gì chúng ta có thể làm được . Và chắc chắn chúng ta sẽ đạt được ước mơ của mình trong niềm vui thực sự<br /><br /> Vâng , trước đây tôi thường suy nghĩ về những gì của ngày hôm qua và lo lắng quá nhiều về ngày mai mà không thực sự sống trọn vẹn của ngày hôm nay . Tôi đã không nhận ra được rằng với ngày hôm nay tôi có thể làm thay đổi tất cả . Bí quyết thật giản dị.Tất cả là do suy nghĩ và cách nhìn của mình<br /><br /> Mọi người nói với tôi là tôi đang hạnh phúc và tôi cũng cảm nhận như vậy . Tôi kể lại bí quyết của mình vì tôi rất mong mọi người đều được hạnh phúc .....</span></div>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 15px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;">
</span></span>
<div class="post entry-content " itemprop="commentText" style="font-size: 14px; line-height: 1.6; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 20px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 15px;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span></span></div>
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white; font-family: arial, verdana, tahoma, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 15px;">
<div class="post entry-content " itemprop="commentText" style="font-size: 14px; line-height: 1.6; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 20px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> ST </span></div>
<div>
<br /></div>
</span></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-47939049287807823412012-09-14T20:11:00.000+07:002014-03-20T19:19:11.222+07:00TÔI LÀM ĐƯỢC<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><u><span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></u>
</span><u><span class="Apple-style-span" style="-webkit-text-decorations-in-effect: none; background-color: white; font-size: 13px;"><table border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" style="-webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; -webkit-box-shadow: none !important; border-collapse: collapse; box-shadow: none !important; font-size: inherit;"><tbody style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;">
<tr style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><td style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;" width="100%"><div id="post_message_55637" style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px;">
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="font-size: small;"> </span></span></span></span> <span class="Apple-style-span" style="font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif; font-size: large;"> <span class="Apple-style-span" style="background-color: white;">Dù người ta có nói với bạn điều gì đi nữa, cũng đừng nghĩ rằng “Mình không thể làm được” mà hãy tin rằng bạn có thể đạt được điều mình muốn. Sau đó, bạn sẽ có cách để biến nó thành thực tế. “Chưa thử sức thì không bao giờ biết hết năng lực của mình”.</span></span></span><br />
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-size: large;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"></span></span></span></span></span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<br />
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; font-size: large;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"> </span><span class="Apple-style-span" style="font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif;"> </span><span class="Apple-style-span" style="font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif;">Phát huy năng lực bản thân một cách tốt nhất</span></span></span><span class="Apple-style-span" style="font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif;"><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><span class="Apple-style-span" style="font-size: medium;"> </span><span class="Apple-style-span" style="font-size: large;">Thực tế, xã hội chỉ thừa nhận và tôn trọng những phẩm chất nào được chứng minh bằng việc làm. Ít nhiều bạn phải chứng minh điều đó nếu muốn được xã hội biết đến và tôn trọng. </span></span></span></span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<br />
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-size: large;"> Điều trước tiên là phải thấu hiểu chính mình để phát huy ưu điểm trong cuộc sống và công việc. Đó là có một nhận thức đúng đắn về bản thân: - Có sở trường gì, nghị lực và sức chịu đựng đến đâu, xã giao thế nào, có chín chắn không, năng lực sáng tạo ra sao…?<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Căn cứ vào đó, xây dựng cho mình một cách sinh hoạt tốt nhất, chọn công việc có thể phát huy ưu thế của mình. Học hỏi nhiều hơn, kết bạn nhiều hơn, cho mình cơ hội rèn luyện nhiều hơn thì bạn sẽ càng sớm, càng dễ phát hiện và phát huy năng lực bản thân một cách tốt nhất. </span></span></span></span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<br />
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif;"><span class="Apple-style-span" style="font-size: large;"></span><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><span class="Apple-style-span" style="font-size: large;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;">Không nên coi thường chính mình</span></span><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Hiểu rõ bản thân không có nghĩa là chỉ biết những khuyết điểm, sở đoản và sự bất tài của mình. Hẳn nhiên người nào cũng có khuyết điểm và mặc dù biết khiêm tốn cũng là điều tốt, nhưng chỉ biết mặt tiêu cực của bản thân thôi thì thật tệ hại, nó sẽ khiến cho bạn thấy giá trị của mình nhỏ bé, tồi tệ. <br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Khi bạn nghĩ điều gì tồi tệ sẽ xảy đến với bạn, điều tồi tệ đó có thể xảy ra trong thực tế. Và ngược lại, nếu bất kỳ lúc nào bạn cũng nhớ rằng, sức mạnh tiềm ẩn của bạn vẫn chưa được phát huy hết, bạn có đủ khả năng và làm việc chăm chỉ, sự tự tin đó sẽ giúp bạn hoàn toàn có thể thành công. </span></span></span></span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<br />
<blockquote class="postcontent restore " style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px; padding-bottom: 0px; padding-left: 0px; padding-right: 0px; padding-top: 0px; word-wrap: break-word;">
<span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d; font-family: Georgia, 'Times New Roman', serif; font-size: large;"> Vì thế, đừng mắc vào cái bẫy của những tín điều - sống theo cách nghĩ của kẻ khác. Đừng để ý kiến của những kẻ ồn ào xung quanh nhấn chìm tiếng nói bên trong của chính bạn. Bạn nên tránh xa những người hay than trách, chê bai, có tư tưởng tiêu cực mà hãy tìm những người bạn thân và thông minh, họ sẽ giúp cho bạn cách nhìn nhận và đánh giá khách quan về những điểm mạnh, điểm yếu của bạn để nắm vững và phát huy sở trường của mình. <br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Trong cuộc đời, mỗi người sẽ phải gặp rất nhiều đối thủ và những chướng ngại khác nhau. Nhưng bạn vẫn có thể là kẻ chiến thắng, bạn khẳng định mình “làm được” là có thể làm được và hãy làm ngay. Nếu không được phát huy, niềm tin của bạn sẽ dần dần lụi tắt giống như nhiều phẩm chất hoặc chức năng khác không được sử dụng tránh sao khỏi bị thoái hóa và biến mất. <br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /><br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Tóm lại, dù rằng không có thành công và thất bại nào là mãi mãi. Nhưng chỉ có những người dốc toàn bộ sức quyết đấu với khó khăn mới có khả năng đạt đến đỉnh cao thành công. Cho nên, bạn hãy dốc toàn bộ sức lực, phát huy sở trường của bản thân ở mức cao nhất và tạo cho bản thân mình một hình tượng riêng. Bây giờ thì bạn có thể rời xa cái gọi là “đạo lý khiêm nhường” để nói to lên rằng: “Tôi là người vĩ đại”. Chắc chắn những âm thanh bạn nghe được sẽ rất có ích cho bạn, bạn sẽ phát hiện rằng, mình rất đặc biệt.....</span></span></blockquote>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"><br /></span>
<span class="Apple-style-span" style="color: #38761d;"> ST </span></div>
</td></tr>
</tbody></table>
</span></u>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4226940244359010813.post-87211304149430537762012-09-11T19:31:00.001+07:002014-03-20T19:17:45.959+07:00Câu chuyện tình bạn <span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important; color: #38761d;"><b style="font-family: Verdana, Arial, Tahoma, Calibri, Geneva, sans-serif;"> </b><span class="Apple-style-span" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"> Một người đàn ông sau khi qua đời được gặp lại chú chó thân yêu của mình, đã qua đời trước ông rất nhiều năm. Ông thấy mình dẫn theo chú chó đi dọc theo con đường dài. Người đàn ông vừa đi chậm rãi vừa ngắm cảnh, tự hỏi con đường sẽ dẫn họ tới đâu…Đi một lúc, họ tới một bức tường đá trắng rất cao, ở giữa có cổng vòm. Trông bức tường có vẻ được làm bằng loại đá quý, rất cẩn thận và trau chuốt. Nhìn qua cổng, người đàn ông ngạc nhiên khi thấy con đường dẫn vào bên trong dường như toàn bằng vàng lấp lánh. Ông dẫn chú chó lại gần cánh cổng và thấy một người ngồi ở chiếc bàn ngay cạnh đó. Ông tiến gần đến gần hơn, gọi to:<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Xin cho hỏi, chúng tôi đang ở đâu đây ạ?<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Đây là Thiên Đường, thưa ông – Người ngồi ở bàn đáp.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Ôi…vậy liệu anh có một ít nước cho chúng tôi không?<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Tất nhiên là có, thưa ông. Mời ông vào, chúng tôi sẽ mang tới một ít nước mát ngay lập tức.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Người ngồi ở bàn đứng lên mở rộng cánh cổng.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Bạn của tôi cũng có thể vào chứ? – Người đàn ông chỉ vào chú chó của mình.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Xin lỗi ông, nhưng chúng tôi không nhận động vật.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Người đàn ông suy nghĩ một chút, rồi cảm ơn và dẫn chú chó quay trở ra.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />Đi một lúc nữa, trên đỉnh một quả đồi xanh mướt, ông thấy một con đường nhỏ dẫn tới một cánh đồng đơn sơ như của một trang trại. Dường như cánh cổng chẳng bao giờ đóng, và cũng chẳng có hàng rào. Đến gần cánh cổng, ông nhìn thấy một người đang ngồi tựa vào gốc cây và đọc sách.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Xin lỗi – Ông lại gọi to – Anh có chút nước không?<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Có chứ, có một vòi nước ở đằng kia kìa – Người đang đọc sách chỉ tay về một phía bên trong cánh cổng – Anh cứ vào đây!<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Thế còn người bạn này của tôi thì sao? – Người đàn ông chỉ tay vào chú chó.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Có một cái gáo ở cạnh vòi nước đấy, anh có thể hứng vào đó cho nó uống.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" /> Người đàn ông dẫn chú chó qua cổng, và nhìn thấy một vòi nước với chiếc gáo bên cạnh. Ông uống nước, rồi đổ đầy nước vào gáo cho chú chó uống.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />Xong xuôi, ông dẫn chú chó quay lại chỗ người đang ngồi đọc sách.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Anh có thể cho tôi biết đây là đâu vậy? – Ông hỏi.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Đây là Thiên Đường – Người đó trả lời.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Lạ thật – Người đàn ông băn khoăn – Phía dưới con đường kia cũng có người bảo đó là Thiên Đường.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- A, anh nói đến cái chỗ có cổng vòm và con đường lát vàng phải không? Không đâu, đó là Địa Ngục.<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Vậy chẳng lẽ các anh ở đây không cảm thấy khó chịu vì họ cũng sử dụng tên “Thiên Đường” của các anh sao?<br style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;" />- Không hề - Người đang đọc sách trả lời – Chúng tôi còn mừng là đằng khác, vì chính họ đã lọc giúp chúng tôi những người sẵn sàng bỏ bạn thân của mình trong lúc khó khăn.</span></span></span></span></span><br />
<span class="Apple-style-span" style="background-color: white;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span style="-webkit-box-shadow: none !important; box-shadow: none !important;"><span class="Apple-style-span" style="color: #38761d; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"> ST</span></span></span></span></span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/10071127284533932666noreply@blogger.com0